“Được lắm, căn cốt hiện giờ của em đã ngang với thiên tài tu hành ở đây rồi. Em cứ làm quen với sức mạnh mới đi, ngày mai anh sẽ truyền thụ công pháp luyện khí cho em”.
Sau đó, Ngô Bình lại chia Linh Chân Đan cho Đào Như Tuyết, Đường Tử Di, Lý Mai và Diệp Băng Hi, để họ có sức khỏe thích ứng được với Thái Ất Tiên Giới
Nhờ đó mà năm cô gái đều có thể làm được các việc bình thường, có họ trông coi nhà cửa thì Ngô Bình không phải lo lẳng gì nữa rồi.
Tiếp theo đây, anh chỉ còn một việc duy nhất cần làm đó là luyện chế Linh Chân Đan. Hiện giờ, anh có thể luyện chế đan dược tuyệt phẩm rồi, mỗi khí luyện được lò nào, anh lại bảo Đào Như Tuyết mang cho người nhà uống.
Đến chiều ngày hôm sau, hơn một trăm người đến đây đều đã được uống Linh Chân Đan và có được thể chất bình thường và sinh hoạt như người ở đây.
Hiện giờ, mọi người đều đã thích ứng được với môi trường ở đây, thậm chí bố mẹ của Ngô Bình cũng bắt đầu dẫn người làm ra ngoài chơi.
Còn Ngô Bình cùng Đường Tử Di, Lý dược sư, Lý Tiểu Tiên đến khu lân cận để xem nhà. Sau này, sẽ còn có nhiều người đến đây hơn nên đương nhiên cửa hàng kia không có đủ chỗ ở, vì thế họ cần phải mua một căn nhà lớn hơn.
Sau đi loanh quanh một hồi, Đường Tử Di đã ưng một trang viên có diện tích lớn hơn cửa hàng trước đó rất nhiều, tuy không năm trên con phố chính, nhưng cũng không cách quá xa.
Trang viên này rộng hơn 30 mẫu, bên trong có đến mấy trăm gian phòng cùng vườn hoa và vườn thuốc. Ngoài ra, phía Bắc của trang viên còn có một ngọn núi nhỏ.
Ngô Bình có sản nghiệp rất lớn nên mua nơi này cũng hợp lý.
Song, người bán đưa ra một cái giá rất cao là 18 tỷ tiền Tiên. Đường Tử Di mặc cả mãi cũng không xuống được là bao, cuối cùng Ngô Bình vẫn chốt là mua nơi này. Ngay sau khi mua trang viên xong, Đường Tử Di đã dẫn mọi người chuyển đến ngay, chỉ để một số ít lại hiệu thuốc để giúp việc.
Tên của trang viên đã đổi thành Lý Thị, còn tên của cửa hàng cũng được đổi thành Thần Đan Các.
Bây giờ, người thân của anh đã ổn định chỗ ở, sau này anh sẽ chỉ dẫn cho họ tu hành, tiện thể luyện chế ít đan dược để khai trương cửa hàng đan dược.
Loáng cái bảy ngày đã trôi qua, trong thời gian này, Ngô Bình đã luyện chế được cả trăm lò đan dược, nhưng văn chưa đủ số cho ngày khai trương. Vì thế, anh quyết định sẽ đến các cửa hàng dược liệu lớn ở Giang Nam Thành để mua thêm dược liệu
Nhưng sau khi mua hết ở các cửa hàng dược liệu ở đây, anh phát hiện vẫn thiếu vài loại dược liệu. Vì thế, anh đành dặn dò người nhà rồi trở lại Cửu Dương Cảnh.
Môi trường ở hai nơi không khác nhau là bao, để tiện cho việc đi lại, Ngô Bình đã đến gặp trưởng lão phụ trách vận chuyển của Ngạo Thế Đan Tông để xin một bộ cánh cửa vận chuyến.
Có hai cánh cửa vận chuyển đặt ở hai thời không, đi qua cánh cửa này thì có thể đến được cánh cửa kia.