Buổi chiều, nhà họ Quỷ đã tiếp đãi Ngô Bình rất nồng nhiệt, sau đó xếp cho anh vào ở một căn nhà yên tĩnh.
Một đêm yên ả trôi qua, sáng hôm sau, Ngô Bình đã ngồi trên xe ngựa đến Thanh Châu. Vẫn là người đánh ngựa lúc trước, nhưng lần này Ngô Bình ngồi trong khoang xe, còn Quỷ Tiểu Anh ngồi như cô nha hoàn ở bên cạnh.
Trông khoang xe rất rộng rãi và thoải mái, có cả nước ấm và đồ ăn vặt, mệt thì còn năm nghỉ được luôn.
Ngựa chạy rất nhanh, tới trưa là đến rìa của Thanh Châu rồi. Thanh Châu thuộc linh địa nên xung quanh được xây các. tường cao, muốn vào đây thì phải đi qua 24 cửa lớn.
Xe ngựa tới gần cửa thì Quỷ Tiểu Anh lấy thông hành cho hai người ra, nhưng người đánh xe không có giấy thông hành nên đành phải chờ ở ngoài.
Vừa vào Thanh Châu, Ngô Bình đã thấy nơi này có khí thế hơn thành Ngũ Quỷ nhiều, các cửa hàng bên đường ít cũng phải cao ba đến năm tầng, người qua kẻ lại đều ăn mặc sang trọng, dẫu sao không phải ai cũng lấy được giấy thông hành.
Ngô Bình ngồi trên xe ngựa rồi ngắm nhìn cửa hàng ở hai bên đường, giờ anh chỉ muốn nhanh chóng tới một cửa hàng thuốc.
Cuối cùng họ đã thấy một cửa hàng bán dược liệu ở ngã tư trên con đường phía trước, cửa hàng này rất lớn, mặt tiền rộng hơn chục mét, sâu hơn 30 mét, hơn nữa còn cao năm tầng.
Cửa hàng này có tên là Bách Lý, rất nhiều khác đến mua dược liệu, chắc việc kinh doanh cũng khá khấm.
Ngô Bình xuống xe, còn Quỷ Tiểu Anh đi tìm chỗ đỗ xe.
Anh không chờ mà đi vào tầng một của cửa hàng luôn, ở đây chủ yếu là dược liệu bình thường, không thấy có linh dược, mà người đến tầng này cũng chỉ mua dược liệu bình thường.
Hầu hết mọi người không có tiền mua đan dược nên đành mua ít dược liệu bình thường về ăn, sau đó được đến đâu thì được.
Ngô Bình đi dạo một vòng thì Quỷ Tiểu Anh cũng bước vào, sau đó cả hai lên tầng hai.
Có hai nhân viên bán hàng ở tầng này, thấy Ngô Bình đi lên, một trong số đó tiến tới chào hỏi: “Công tử, anh muốn mua dược liệu gì ạ?”
Ngô Bình: “Dược liệu từ cấp bốn trở lên ở tầng mấy?”
Người kia sáng mắt lên, Ngô Bình nói vậy thì chứng tỏ anh có thực lực mua được: “Tiên sinh, ở tầng bốn ạ, mời anh đi lối này”.
Ngô Bình và Quỷ Tiểu Anh đi theo người đó lên tâng bốn, tuy tầng này rất rộng, nhưng lại bày rất ít dược liệu, cách vài mét mới có một kệ hàng.
Trên mỗi kệ có một cây dược liệu, có linh dược cấp bốn, cũng có cấp năm, cao nhất thì là cấp sáu.
Ngô Bình tiến lại gần xem giá thì thấy các dược liệu cấp. bốn đều trên chục nghìn tiền Tiên, cao cấp hơn một chút thì cả trăm nghìn.
Anh đã nghĩ ra loại đan dược mình muốn luyện chế rồi, đó là Đại Duy Đan. Uống nó vào rồi thì sinh linh ở vũ trụ phụ cũng có thể sống ở vũ trụ duy độ cao, ví dụ như Thái Ất Tiên Giới. Anh muốn luyện chế đan dược này vì để đưa người thân của mình đến đây định cư.
Anh đã chọn hơn 30 loại dược liệu ở tầng này, hết tổng cộng hơn bốn triệu tiền Tiên.
Thấy Ngô Bình mua nhiều như vậy, người nhân viên bán hàng vui như mở cờ trong bụng: “Công tử có muốn lên trên xem tiếp không ạ?”
Ngô Bình hỏi: “Bên trên là dược liệu gì?”