Ngô Bình: “Bí mật gì?”

"Tên kia: “Tuy tiểu nhân đến từ vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ bảy, nhưng đã biết được một thông tin rất xác thực. Có một tên tội phạm đang bị các thế lực lớn của vũ trụ chính truy nã đã đến đây. Chỉ cần bắt được tên này thì sẽ nhận được phần thưởng rất lớn”.

Ngô Bình: “Tội phạm truy nã ư? Đó là ai? Tại sao lại trốn ở đây?”

"Tên kia: “Tiểu nhân không biết, nhưng tiểu nhân có ảnh của gã”.

Dứt lời, hắn lấy một bức hoạ ra, trên đó có vẽ một chàng trai thoạt nhìn chưa đến 20 tuổi trong rất tuấn tú.

Ngô Bình cất bức tranh đi rồi hỏi: “Tiền thưởng là bao nhiêu?”

Tên kia: “Ít cũng vài triệu tiền Tiên”.

Với thân phận hiện giờ của Ngô Bình, đừng nói là vài triệu, đến vài trăm triệu tiền Tiên cũng chẳng là gì với anh. Nhưng hiện giờ, anh lại thấy rất hứng thú với tên tội phạm bị truy nã này.

“Xin công tử đừng giết tiểu nhân”, tên kia dập đầu nói.

Ngô Bình lạnh giọng nói: “Không giết anh cũng được, nhưng anh phải biến thành một con chó rồi mai này trông nhà cho tôi”.

Nói xong, anh điểm tay một cái, xương cốt của tên kia bắt đầu có sự thay đổi, chúng liên tục co lại, cuối cùng hắn đã biến thành một con chó.

Con chó sủa vài tiếng rồi ngoan ngoãn nằm sang một bên.

Nhóm Chu Khuynh Thành đều tiến lại gần rồi sướt mướt nói: “Cuối cùng lão gia cũng về rồi”.

Ngô Bình: “Làm các em sợ hãi rồi. Lúc tên này xuất hiện, sao không có ai báo cho anh?”, anh cũng đã để lại phương thức liên lạc cho các cô ấy.

Chu Khuynh Thành: “Khi hắn xuất hiện quá khí thế, làm bọn em chẳng nghĩ được gì nên không có cơ hội báo cho lão gia. Nếu không có Cừu trưởng lão đến kịp thì chắc bọn em đã bị hắn làm nhục rồi”.

Nói rồi, mấy cô gái đều tiến lên đá cho con chó mấy cái, làm nó đau đến mức kêu ăng ẳng.

Lúc này, Cừu Quang Thái và Trương Cổ Nguyệt cũng đã tới, không thấy tên cường giả đến từ vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ bảy đâu, Cừu Quang Thái ngạc nhiên hỏi: “Tên kia đâu rồi?”

Chu Khung Thành chỉ vào con chó đen xấu xí rồi nói: “Cừu trưởng lão, lão gia đã biến hẳn thành chó rồi”.

“Cái gì? Biến thành chó ư?”, Cừu Quang Thái gần như không dám tin vào tai mình, thực lực của Ngô Bình đã mạnh đến vậy rồi ư?”

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Huyền Bình, xem ra thực lực của cậu đã vượt xa trước kia rồi, chắc cậu đã tu luyện công pháp mạnh hơn ở Đại Ngũ Hành Giới đúng không!”

Ngô Bình: “Giáo chủ, đệ tử đã tu luyện Bí cảnh ở đó. Tên này chỉ là một nhân vật nhỏ của cảnh giới Bí Chú thôi, đệ tử dí cái là chết”.

Trương Cổ Nguyệt cảm thán: “Cậu mới đi có một tháng. mà đã tiến bộ vậy rồi, xem ra cho cậu đến đó đúng là một quyết định sáng suốt”.

Ngô Bình gật đầu: “Cũng nhờ sự bồi dưỡng của giáo chủ và sư tôn nữa ạ”.

Cừu Quang Thái xua tay: “Huyền Bình, đều là vận may cùng cơ duyên của con, chứ chúng ta có giúp được gì đâu”.

Sau vài câu hàn huyên, Ngô Bình trị thương cho họ trước, y thuật của anh rất giỏi nên loáng cái đã chữa trị xong cho. mọi người.

Sau đó, anh nói với Trương Cổ Nguyệt: “Giáo chủ, người thân và bạn bè của đệ tử vẫn đang ở trong vũ trụ Chấn Đán, đệ tử muốn về đó một chuyến để đón hết mọi người tới đây, cho họ làm quen với tu hành ở đây trước”.

Trương Cổ Nguyệt: “Huyền Bình, với thực lực hiện giờ thì cậu có thể đón họ tới. Cậu yên tâm, dù cậu không ở đây thì Huyền Minh Giáo cũng sẽ bảo vệ họ”.

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn giáo chủ”.

Biết tin Ngô Bình đã về, các trưởng lão, đệ tử trong Huyền Minh Giáo đều đến bái kiến. Ngô Bình không nghỉ ngơi một giây nào, mãi đến tối muộn, anh mới được rảnh rang.

Các cô gái trong nhà đã một tháng không gặp anh nên đêm này anh cứ xác định là khỏi ngủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play