Chương 542

Bạch Băng khẽ thở dài: “Đừng nhắc chuyện này nữa. Không làm giáo viên nữa cũng tốt”.

Ngô Bình giận run người, bèn gọi điện cho Từ Bá Nhân: “Anh Từ à, Sở Giáo dục có người tên Phương Chính Nghĩa, anh có biết không?”

“Phương Chính Nghĩa à? Có ấn tượng, hình như là phó giám đốc. Sao, có vấn đề gì ư?”

Ngô Bình đáp: “Anh à, bộ phận điều tra kỷ luật của bọn em muốn điều tra tên Phương Chính Nghĩa này, vấn đề của gã rất nghiêm trọng. Nhưng nếu gã bị bọn em tra ra, em sợ rằng bộ mặt của tỉnh sẽ bị ảnh hưởng xấu nên mới báo trước với anh một câu”.

Từ Bá Nhân vội đáp: “Được rồi. Tôi sẽ bảo các bộ phận liên quan điều tra kỹ về Phương Chính Nghĩa. Phía các cậu hãy khoan điều tra”.

Ngô Bình nói: “Không thành vấn đề”.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ, gọi cho ai vậy nhỉ? Chỉ một câu thôi mà đã có thể giải quyết chuyện phó giám đốc Sở?

Bạch Băng hỏi: “Ngô Bình à, cậu gọi cho ai vậy?”

Ngô Bình đáp: “Một người bạn làm trong tỉnh, phụ trách về kỷ luật”. Anh biết, hạng rác rưởi như Phương Chính Nghĩa, chỉ cần điều tra thôi, sẽ tìm được rất nhiều thứ.

Bạch Băng nói: “Vậy à? Cậu làm thế có gây rắc rối cho bạn cậu không?”

Ngô Bình cười bảo: “Cô giáo Bạch yên tâm, bạn mình giải quyết được. À phải, mình có quen hiệu trưởng trường Số 1, cậu có muốn qua đó làm không?”

Bạch Băng ngây ra: “Liệu mình có ổn không?”

Trường Số 1 có yêu cầu rất cao với giáo viên, hơn nữa đãi ngộ cũng vượt xa trường số 2, ví dụ như chính sách phân chia nhà.

Ngô Bình đáp: “Đương nhiên rồi”.

Ngẫm nghĩ giây lát, anh gọi cho La Duy Khang, nói rõ tình huống. La Duy Khang biết Ngô Bình có quyền lực lớn chừng nào, bèn đồng ý, còn xin số của Bạch Băng.

Lúc này, món đã được dọn lên. Mọi người nâng ly uống rượu, bầu không khí trở nên rất náo nhiệt.

Chừng nửa giờ sau, Bạch Băng nhận được điện thoại của La Duy Khang. Trong điện thoại, ông ấy nói hiện này trường Số 1 rất cần một giáo viên giỏi như Bạch Băng, mong cô ấy gia nhập.

Sau đó là hiệu trưởng trường Số 1 gọi điện mời Bạch Băng đến trường giảng dạy, còn đảm nhiệm tổ trưởng tổ Ngữ văn, phó chủ nhiệm khối lớp, và cho cô ấy một chức danh cao cấp.

Nghe máy xong, Bạch Băng cũng ngơ người. Sao hiệu trưởng trường Số 1 lại nhiệt tình thế này?

Đặt điện thoại xuống, cô ấy nhìn sang Ngô Bình, khẽ thở ra: “Cảm ơn cậu, ngày mai mình có thể đến trường Số 1 rồi”.

Tất cả đều ngỡ ngàng. Một cuộc điện thoại thôi đã thu xếp được công việc ư?

Hà Hân Di cắn môi nói: “Ngô Bình này, cậu cũng giúp mình một việc được không?”

Hà Hân Di vừa tốt nghiệp đại học, hiện đang đang đôn đáo tìm việc, cô ấy học quản trị kinh doanh, dù từng thực tập ở một công ty lớn, nhưng giờ muốn kiếm một công việc chính thức thì rất khó.

Ngô Bình cười nói: “Không sao, cậu cứ nói đi”.

Hà Hân Di: “Mấy hôm trước, tôi thấy công ty bất động sản Đường Vương thuộc tập đoàn Đường Thị đang tuyển trở lý tổng giám đốc, tôi muốn thử xem sao”.

Công ty bất động sản Đường Vương là công ty mới thành lập, chuyên quản lý mảng bất động sản và sản nghiệp của tập đoàn Đường Thị, tổng vốn đầu tư là hơn 300 tỷ, nói chung là một doanh nghiệp có quy mô lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play