Ngô Bình thầm ngạc nhiên, anh không ngờ Sở Cuồng Tiên lại có bản lĩnh như vậy, có thể trực tiếp nâng cao tu vi của anh. Lúc này, chẳng những thực lực của anh đã đạt tới cảnh giới Thần Thông, mà còn có kinh nghiệm và tâm thái của một tu sĩ cảnh giới này, điều này cực kỳ hữu ích để anh luyện chế đan dược.
Ngô Bình hiện tại đã tương đương với một người tu luyện cảnh giới Thần Thông, Hóa Thần Đan đối với anh đã không còn khó khăn. Nhưng anh vẫn không buông lỏng cảnh giác, dù sao Trương Minh Đan cũng không phải đối thủ dễ ăn, anh nhất định phải dốc toàn lực luyện chế tốt nhất, cho ra đan dược tốt nhất!
Khi Ngô Bình bỏ tất cả dược liệu vào lò đan, anh cũng mở. ra con mắt thấu thị để quan sát sự thay đổi tính chất của dược liệu trong lò đan. Lúc này anh vừa quan sát được sự phân ly của dược tính, chính là điểm khó nhất khi luyện chế viên đan dược này. Trương Minh Đan chọn Hoá Thần Đan để sử dụng sự phân ly của dược tính nhăm gây khó khăn cho. Ngô Bình và đánh bại anh.
Tuy nhiên, Ngô Bình đã giải quyết được vấn đề này. Đối với anh, sự phân tách dược tính không phải là vấn đề, mà còn là cơ hội để cải thiện chất lượng của viên đan!
Sau khi giải quyết được vấn đề phân ly dược tính, việc luyện đan cũng đã kết thúc. Lúc này, giọng nói của Sở Cuồng Tiên lại vang lên: “Ngô đan sư, tình hình thế nào?”
Ngô Bình: “Rất thuận lợi. Cảm ơn thủ lĩnh Sở đã giúp tôi, người đàn ông đối diện với ông chắc hẳn cũng đang giúp Trương Minh Đan phải không?"
Sở Cuồng Tiên nói: "Xin Ngô đan sư hãy cố hết sức. Nếu cậu thua, tổn thất của Thiên Uyên chúng tôi sẽ rất lớn”.
Ngô Bình: "Thủ lĩnh có thể cho tôi biết thứ hai bên cá cược là gì không?"
Sở Cuồng Tiên mỉm cười và nói: “Nếu Ngô đan sư có thể giành chiến thẳng trong vòng này, tôi sẽ nói với cậu”.
Ngô Bình: “Được”.
Lại qua nửa canh giờ, Trương Minh Đan đột nhiên vỗ vào lò luyện đan, một đạo đan khí màu lam vàng tuôn ra, bị cậu ta dùng hai tay bắt lấy. Trong nháy mắt đan khí thành hình ba viên đan dược, chính là Hoá Thần Đan. Ba viên đan, mỗi viên đều có hai loại phù văn bên trên.
Những người xung quanh mở to mắt, và có người hét lên: “Đan thành cực phẩm!"
Trương Minh Đan cười nói: “Ngô đan sư, đan dược này. của tôi là cực phẩm, chỉ sợ anh sắp thua vòng này”.
Tu sĩ áo đỏ của Minh Hải cũng mỉm cười và nói: “Anh Sở, anh tính toán sai rồi”.
Sở Cuồng Tiên vẫn vô cùng bình tĩnh và nói: “Thäng thua vẫn còn chưa biết”, nói xong, ông ta nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình bình thản nói: “Thủ lĩnh Sở nói rất đúng, đan dược của tôi còn chưa luyện thành, sao có thể nói tôi thua?"
Nói xong, anh vỗ vào lò luyện đan, đan khí cũng bay ra, toả ra ánh sáng ngũ sắc. Ngô Bình nắm lấy đan khí và ngưng tụ nó thành bốn viên đan trong lòng bàn tay. Bốn viên đan dược này, mỗi viên đều có năm phù văn, tỏa ra khí tức thần bí, chất lượng rõ ràng cao hơn đan dược của Trương Minh Đan!
Nhìn thấy đan dược của Ngô Bình, Sở Cuồng Tiên cười phá lên: “Ngô đan sư, đan dược này hẳn là tốt hơn viên đan cực phẩm kia đúng không?”
Ngô Bình đáp: “Đúng vậy, bốn viên đan dược này đều là đan tuyệt phẩm".
Sở Cuồng Tiên: “Hơn nữa số lượng cũng nhiều hơn của cậu ta một viên, phẩm chất cũng cao hơn một bậc, xem ra Ngô đan sư của chúng ta đã thẳng! Mọi người có phản đối gì không?"
Người đàn ông mặc áo choàng đỏ đứng dậy, nhìn ngô Bình thật lâu và nói: “Tôi sẽ tự giao món đồ kia tới", nói xong, ông ta cùng đoàn người rời khỏi đó.
Khuôn mặt của Trương Minh Đan đầy ngạc nhiên và không thể tin được, cậu ta nói: “Không thể nào! Trong quá trình luyện đan sẽ có dược tính phân ly. Vậy mà anh không chỉ có thể luyện chế, còn luyện chế ra tuyệt phẩm đan dược, anh đã làm như thế nào?"
Ngô Bình thờ ơ nói: “Làm thế nào là việc của tôi, không thể nói với cậu”.