'Từ Chân Nhất lắc đầu: "Xem ra người anh em chưa biết lai lịch của cái gọi là Bạch Đỉnh, Hoàng Đỉnh, Thanh Đỉnh, Tử Đỉnh".
Ngô Bình vội vàng nói: "Xin hãy giải thích giúp tôi".
'Từ Chân Nhất giải thích răng các đan sư đầu tiên đã dùng đỉnh để luyện đan, cái đỉnh này được gọi là đan đỉnh. Với sự phát triển và c: của kỹ thuật luyện đan, chất lượng của đan đỉnh ngày càng cao và dần dần được chia thành Bạch Đỉnh, Hoàng Đỉnh, Thanh Đỉnh, Tử Đỉnh. Trong số đó, chất lượng của Bạch Đỉnh là tầm thường, Hoàng Đỉnh thì trăm cái mới có một cái, Thanh Đỉnh quý giá nhưng không nơi nào bán, còn Tử Đỉnh thì chỉ người hữu duyên mới có được.
Sau đó, các đan sư thế hệ sau đã sử dụng bốn cái tên Bạch Đỉnh, Hoàng Đỉnh, Thanh Đỉnh và Tử Đỉnh để đo lường tiêm năng và sức mạnh của một đan sư.
Ngô Bình: "Vậy thì đan sư Tử Đỉnh trong giang hồ có lẽ chỉ đếm trên đầu ngón tay".
Từ Chân Nhất cười nói: "Theo tôi được biết, tổng cộng không quá mười người. Đương nhiên, người lợi hại nhất chính là chưởng môn phái Đan Đỉnh, người đó là đan sư Tử Đỉnh cấp tám!"
Ngô Bình: "Đan sư Tử Đỉnh cấp tám thì quá lợi hại, chắc. chắn tu vi của người đó cũng không hề tầm thường".
"Đương nhiên, người đó có tu vi Đạo cảnh cấp bảy".
Sau khi trò chuyện vài câu, Từ Chân Nhất rời đi, nhưng trước lúc đi đã để lại một tấm thẻ ngọc để hai người có thể liên lạc với nhau. Từ Chân Nhất còn nói nếu Ngô Bình đến Tây. Linh Thổ trong tương lai, thì nhất định phải liên lạc với mình.
Sau khi tiễn Từ Chân Nhất, Ngô Bình xuống chào khách. Đã có rất nhiều người đặt hàng tại chỗ và Ninh Chức Tuyết đã ghi lại từng người một.
Tất nhiên, cần phải đặt cọc để đặt hàng và số tiền này. thường bằng một phần mười giá trị viên đan. Vào buổi chiều, chỉ riêng tổng số tiền đặt cọc đã vượt quá ba tỷ đồng Tiên! Trong đó, có không ít người đã đặt đan dược cấp chín, cấp mười! Thậm chí còn có người trực tiếp lấy ra công thức luyện đan để nhờ Ngô Bình luyện chế, giá cả thế nào tuỳ anh quyết định.
Ngô Bình thấy đã có quá nhiều đơn đặt hàng, vì vậy anh bảo Ninh Chức Tuyết ngừng nhận đơn vào buổi chiều và chỉ tiếp tục triển lãm.
Buổi chiều, anh lại đi tới đan lâu, đan dược tiếp theo anh muốn luyện chế chính là loại đan dược xếp hạng thứ năm mươi, Phụng Thiên Đan!
Phụng Thiên Đan này có thể tích lũy thiện ý trong đất trời và tăng khí vận của người sử dụng, độ khó luyện chế của nó khá cao. Nếu Ngô Bình có thể luyện ra loại đan dược này, nó nhất định sẽ lọt vào danh sách ba viên đan dược hàng đầu trong đan hội Cửu Dương năm nay!
Anh trước đó đã chuẩn bị rất lâu, hơn nữa có Ngạo Thế Đan Tông hỗ trợ, cho nên dược liệu đều đã thu thập đủ, nhưng luyện chế thành công viên đan dược này vẫn không hề dễ dàng.
Anh không bắt tay vào luyện ngay mà trước tiên suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu, dự đoán trước trong quá trình luyện hóa sẽ gặp phải vấn đề gì.
Anh trầm tư suy nghĩ, trời tối lúc nào không hay, mọi người cũng đã rời đi. Ngô Bình cũng quay trở lại Ngạo Thế Đan Tông cùng với Minh Thiên và những người khác.
Sau khi trở về, Ngô Bình đi tới chỗ ở của Minh Thiên, anh nói: "Sư tỷ, đêm nay em sẽ luyện chế Phụng Thiên Đan, chị cảm thấy em có cơ hội tiến vào top ba không?"
Minh Thiên vô cùng ngưỡng mộ anh, nói: "Sư đệ, nếu cậu luyện chế được Phụng Thiên Đan - loại đan dược đứng thứ năm mươi trong danh sách linh đan thì đừng nói đến top ba, vị trí đầu tiên sẽ là của cậu! Ngoài ra, ban tổ chức sẽ chuẩn bị một ngọn núi làm phần thưởng cho cậu!"
Ngô Bình chớp chớp mắt: "Thật sao? Viên Phụng Thiên Đan này có uy lực lớn như vậy sao?”