Ngô Bình: "Thật sao? Lần đầu tiên đến đây nên tôi cũng không rõ lắm. Vừa hay, mong ông chủ Lý nói cho tôi biết sơ qua về tình hình Cửu Dương Cảnh”.
Lý Giản gật đầu, sau đó kể cho anh mọi thứ ông ta biết về Cửu Dương Cảnh.
Cửu Dương Cảnh này kỳ thực là một không gian thần bí trong vũ trụ chính, nghe nói có thể là do Cửu Dương Đạo tôn mở ra. Linh khí ở Cửu Dương Cảnh rất dồi dào, linh dược các loại phong phú.
Sau đó, các thế lực lớn lần lượt tiến vào đây, chiếm đóng các địa bàn. Theo thời gian, nhiều thành trì đã mọc lên, chẳng hạn như thành Xích Dương gần đây là một trong số đó.
Có chín khu vực ở Cửu Dương Cảnh, đó là khu Tử Dương, khu Xích Dương, khu Bạch Dương, khu Thanh Dương, khu Kim Dương, khu Huyền Dương, khu Thiếu Dương, khu Cực Dương và khu Huyễn Dương.
Chín khu vực đều có một luồng linh khí chiếm ưu thế, được chia thành Thượng Tam Dương, Trung Tam Dương và Hạ Tam Dương.
Chất lượng và chủng loại linh dược ở những khu vực này cũng khác nhau. Khu vực họ đang ở chính là khu Xích Dương, thuộc Hạ Tam Dương.
Ngô Bình: “Dược liệu ở khu Trung Tam Dương hẳn là quý hơn Hạ Tam Dương đúng không?”
Lý Giản: "Nhìn chung thì chất lượng cao hơn, đắt tiền hơn và số lượng nhiều hơn. Có người nói rằng Hạ Tam Dương là cảnh giới ban đầu của Cửu Dương Đạo tôn, Trung Tam Dương đều là cảnh giới phía sau khi thăng cấp, Thượng Tam Dương là cảnh giới sau cùng khi đột phá cực hạn, cho nên Thượng Tam Dương có dược liệu tốt nhất”.
Ngô Bình nói: "Cửu Dương Cảnh đã bị các thế lực chiếm cứ, tôi muốn thu thập một ít đan dược thôi cũng thật sự rất khó khăn".
Lý Giản cười nói: "Đó là đương nhiên, nơi nào có đan dược, nơi đó có lính canh, người ngoài làm sao có thể đào được? Có điều đan sư không cần lo lắng, đan sư cần dược liệu gì đều có thể mua từ tôi, hơn nữa còn được mua với giá vốn”.
Ngô Bình: "Vừa rồi tôi đọc dược điển, trên đó hình như không có linh dược cấp mười một".
Lý Giản cười khổ nói: "Cấp mười một linh dược là báu vật trân quý, ai lại đi bán? Nhà tôi có hai cây, có điều không ghi vào dược điển này".
Ngô Bình: "Xem ra linh dược cấp mười một so với linh dược cấp mười thì giá trị cao hơn rất nhiều".
Lý Giản: "Không sai, một cây linh dược cấp mười một có thể đổi lấy hơn mười cây linh dược cấp mười, đó là trong trường hợp người ta đồng ý cho đổi đấy nhé. Có thể nói nếu có linh dược cấp mười một thì chẳng khác nào có đủ khả năng tự lập môn phái!"
Ngô Bình: "Ồ, sao lại nói vậy?"
Lý Giản: "Đan sư không biết sao? Linh dược cấp mười một thực chất là tinh linh hùng mạnh, tương đương với cao thủ Thần Thông!"
Ngô Bình: "Thì ra là như vậy. Chắc là linh dược cấp mười một của ông chủ Lý cũng vậy".
Lý Giản gật đầu: "Đúng vậy, hai linh dược cấp mười một trong nhà tôi cũng rất mạnh. Năm đó có cao thủ tới cướp nhà, may mắn là hai vị lão tổ đã ra tay, giết chết kẻ cướp".
Ngô Bình: "Ông gọi linh dược là lão tổ?"
Lý Giản cười và nói: "Vâng. Hai cây linh dược này đã ở trong gia đình tôi hơn năm trăm năm. Tôi gọi một trong số chúng là Thanh Tổ và một loại khác là Lam Tổ".
Ngô Bội: "Tinh linh cỏ cây có sức mạnh như vậy, xem ra chuyện này và môi trường của Cửu Dương Cảnh có liên quan với nhau”.