Không lâu sau Hoa Kiến Thành đến, ông ta rất phấn khích nói: "Ngô tiên sinh, Thiên Hạ Cư đã xong đời! Tài sản hàng chục tỷ của gia tộc đứng sau Thiên Hạ Cư đều đã tan thành mây khói. Đương nhiên, tôi cũng được lợi. Đến nay, Thiên Hạ Cư đã trở thành tài sản trực thuộc Đệ Nhất Cư của tôi! Tất cả những điều này đều là nhờ tiên sinh!"  

 

Ngô Bình: "Đây là Thiên Hạ Cư tự tìm chỗ chết, sao bọn họ lại dám khiêu khích nhà họ Lư kia chứ?"  

 

Hoa Kiến Thành cười lạnh một tiếng: "Thật ra bọn họ cũng không biết người tới là thiếu soái".  

 

Ngô Bình thoáng ngạc nhiên, anh lập tức đoán được đây rất có thể là màn kịch do một tay Hoa Kiến Thành cố ý bày ra, nước cờ này quả thực quá nguy hiểm.  

 

Nhưng anh không nói gì cả.  

 

Sau khi Hoa Kiến Thành rời đi, buổi trưa anh lại đến phòng phát sóng trực tiếp. Lúc này Từ Tử Yên đang hát ca khúc anh dạy cô ngày hôm qua. Từ Tử Yên hôm nay mặc một chiếc váy học sinh, tết hai bím tóc sau lưng. Trông cô ấy trẻ trung và trong sáng, khiến người ta liên tưởng đến nữ thần trong mơ của các nam sinh thời đi học.  



 

Anh liếc nhìn chương trình phát sóng trực tiếp, Từ Tử Yên đã có hơn hai triệu người hâm mộ và số người xem trực tuyến đã tăng vọt lên 3.57 triệu!  

 

Trong phòng phát sóng trực tiếp, số lượng quà tặng từ fan hâm mộ số một đã vượt quá một triệu! Fan hâm mộ thứ hai trong danh sách cũng không kém hơn nhiều, anh ta đã tặng hơn tám trăm nghìn tệ.

Ngô Bình nói: "Hiệu quả không tồi".  

 

Tôn Tử Nghiên: "Ừm, Tử Yên đã khiến bài hát này trở nên nổi tiếng, bây giờ rất nhiều công ty thu âm muốn ký hợp đồng với cô ấy".  

 

Ngô Bình chợt nghĩ tới một chuyện, hỏi: "Tử Nghiên, công ty mới của chúng ta không có kinh nghiệm, có nên tìm người có kinh nghiệm giúp đỡ không?"  

 

Tôn Tử Nghiên: "Tốt nhất là tìm một người có kinh nghiệm. Nếu là một công ty thu âm mới, chắc chắn sẽ có rất nhiều cạm bẫy. Chỉ là chúng ta mới bắt đầu, vì vậy khó có thể mời một nhân vật lớn trong nghề tới giúp".  

 

Nhắc đến nhân vật lớn, Ngô Bình liền nghĩ đến Lư Thần và quyết định gọi một cuộc điện thoại. Lúc này Lư Thần đang ở trong phòng chơi game, nhận được điện thoại, cậu ta vội vàng ném điện thoại chơi game qua một bên, cười hỏi: "Ngô tiên sinh, có chuyện gì sao?"  

 

Ngô Bình: "Thiếu soái, cậu có biết người nào có kinh nghiệm làm việc lâu năm trong công ty thu âm không? Chúng tôi đang chuẩn bị thành lập công ty, cần người có kinh nghiệm chỉ dẫn".  

 

Lư Thần cười nói: "Có chứ! Tôi có một người bạn đã làm trong ngành này từ hai mươi năm trước, hiện ông ấy là ông chủ đứng sau ba công ty lớn, đã đào tạo rất nhiều ca sĩ hàng đầu. Thế này thì sao, tìm thời điểm thích hợp, tôi sẽ sắp xếp một buổi gặp mặt giữa mấy người chúng ta".  

 

Ngô Bình: "Được, vậy thì cám ơn thiếu soái".  

 

"Tiên sinh khách sáo rồi. Có thể giúp tiên sinh chút chuyện nhỏ này, tôi rất vui".  

 

Sau khi cúp điện thoại, anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Hãy lập công ty trước, sau đó tôi sẽ nhờ chuyên gia tới chỉ dẫn cho chúng ta".  

 

Tôn Tử Nghiên: "Vậy thì tốt quá rồi. Sau đó chúng ta có thể nhờ người đó giới thiệu một số ca sĩ có tiềm năng cho công ty chúng ta".  

 

Một số ca sĩ hát rất hay, nhưng vì nhiều nguyên nhân mà chưa thể nổi tiếng. Chỉ cần cho họ một bài hát hay, những người này sẽ lập tức có khả năng vụt sáng, trở thành ca sĩ hàng đầu.  

 

Nói về điều này, Ngô Bình nghĩ về một số chương trình tạp kỹ của ca sĩ trên trái đất trong quá khứ. Anh đến nơi này đã lâu rồi, nhưng chưa từng xem chương trình tương tự phát sóng. Nếu sau này có cơ hội, anh có thể làm vài chương trình tương tự, không chỉ có thể kiếm tiền mà còn có thể nhân cơ hội để ca sĩ của chính mình trở nên nổi tiếng.  

 

Sau khi nói vài câu, anh vào phòng phát sóng trực tiếp của Từ Tử Yên, sau đó nạp tiền vào tài khoản có nickname "Ngạo Tiên" để tặng quà cho cô. Anh nhanh chóng tặng cho cô hai triệu, thế chỗ cho tài khoản có biệt danh là "Tôn Thiên" trước đó đang đứng top một fan hâm mộ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play