Uyển Nhi: “Không có, ông ta chỉ đến được cấp bảy. Tuy ông ta tiến vào cấp tám nhưng chưa thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên không có được truyền thừa”.
Ngô Bình: “Tôi có thể biết truyền thừa của cấp bảy là gì không?”
Uyển Nhi cười nói: “Công tử đến được cấp bảy thì tự nhiên sẽ biết thôi”.
Ngô Bình gật đầu: “Được thôi. Tôi đi dạo xung quanh trước”.
Anh nhanh chóng di chuyển trong không gian, rất nhanh đã phát hiện không gian bên trong thật ra có ẩn chứa một vài quy tắc ẩn. Ví dụ, anh đi mãi về hướng này, khi đi đủ xa thì sẽ quay về chỗ cũ.
Phát hiện được quy tắc này, anh hỏi Uyển Nhi: “Kinh nghiệm bây giờ của tôi, cũng sẽ bị mấy người Lý Nhất có được sao?”
“Đúng vậy”.
Ngô Bình: “Vậy sau khi Lý Nhất xuất hiện, thì anh ta không thể có được kinh nghiệm mới của tôi đúng chứ?”
“Đúng”. Uyển Nhi nói: “Sau khi phục chế, thì không thể cùng chia sẻ kinh nghiệm với anh được nữa”.
Ngô Bình nói: “Vậy thì bắt đầu thôi”.
Uyển Nhi: “Lý công tử, hãy chuẩn bị tốt, nhiệm vụ sắp bắt đầu”.
Nói xong, xung quanh Ngô Bình đồng thời xuất hiện mười người giống hệt anh, ánh mắt bọn họ nhìn anh chằm chằm, đầy sát ý.
Ngô Bình nheo mắt, anh hỏi ngược: “Uyển Nhi, bọn họ có thể biết điểm khác biệt giữa tôi và các phục chế khác không?”
Uyển Nhi: “Không thể, nhưng bọn họ có cách phán đoán”.
Ngô Bình biết, Uyển Nhi sẽ không nói thêm cho anh, lập tức quan sát kỹ càng. Anh nhanh chóng phát hiện, quần áo bọn họ mặc có chút khác biệt với của anh, ở dưới góc áo, có một con số màu đỏ.
“Rầm rầm!”
Mặt đất rung chuyển, anh nhanh chóng chạy về một hướng, các phục chế lập tức đuổi theo.
Tốc độ Ngô Bình rất nhanh, nhưng tốc độ người truy đuổi cũng giống như anh, anh căn bản không cắt đứt được.
Anh dùng hết khả năng, không ngừng đổi hướng. Trông như đang tránh né, nhưng thực sự thì đang tim kiếm quy tắc ẩn dấu ở đây.
Chạy được và phút, anh dần dần sắp không trụ nổi, mười người phục chế bắt đầu đuổi giết anh bốn phía, khiến anh không thể chạy trốn.
Ngay lúc này, anh chạy vội về một hướng, bỗng nhiên người biến mất, mấy người phục chế gần nhất đều nghi hoặc, người đâu?
Lúc này, Ngô Bình xuất hiện ở một hướng khác, trên góc áo anh cũng có thể một chữ số năm. Lúc này, anh chầm chậm điều chỉnh nhịp thở, hoàn toàn giống hệt nhịp thở với Lý Ngũ.
Lúc này, Lý Ngũ không ở gần đó, vì thấy anh lại gần Lý Thất.
Lý Thất nhìn về phía anh, anh khẽ gật đầu, đứng bên cạnh Lý Thất, chỉ về phía trước.
Lý Thất nghĩ anh đã phát hiện được mục tiêu, vì vậy đi về phía anh chỉ. Ngay khi Lý Thất quay lưng, Ngô Bình bỗng ra tay, đánh một chưởng vào lưng Lý Thất.