Sau khoảng nửa tiếng đồng hồ khi người trung niên uống viên đan dược này, ông ta lấy giấy bút ra viết lại cảm nhận của mình. Nhưng viết được một nửa lại xuất hiện hiệu quả mới, thế là ông ta lại tiếp tục bổ sung.
Mất hết nửa tiếng đồng hồ mới viết xong, cuối cùng ông ta cũng đã nói rõ tình trạng của dược lực một cách hoàn chỉnh.
Chủ cửa hàng đứng quan sát cả quá trình này, càng về sau, ông ta càng cảm thấy bất ngờ, đến cuối cùng ông ta cười nói: “Ngươi này, đan dược của ngươi chắc chắn có thể bán được với giá cao”.
Ngô Bình: “Hy vọng như vậy. Không biết phí tính thế nào?”
Chưởng quầy cười nói: “Chúng tôi thu mười lăm phần trăm phí”.
Ngô Bình gật đầu: “Nơi này có bốn viên Bí Cảnh Đan, xin nhận lấy. Nếu bán đấu giá kết quả tốt, tôi còn có đan dược cao cấp hơn”.
Chưởng quầy nói: “Cậu yên tâm, giá chúng tôi đấu giá chắc chắn sẽ không khiến người ta thất vọng”.
Rời khỏi phòng đấu giá, Ngô Bình đến tiệm thuốc lớn nhất ở đây, chuẩn bị luyện chế đan dược tám cấp kia. Thành Bạch Mã không hổ là thành lớn, dược liệu ở đây có đủ, cộng thêm dược liệu anh hái được ở dược viện, cũng đã tập hợp đủ dược liệu cần thiết cho đan dược cấp tám.
Sau đó anh quay về nơi ở luyện đan, Thái Chân lão tổ đưa lò luyện đan cho anh, giúp việc luyện đan của anh như hổ mọc thêm cánh.
Đan dược cấp tám, tên là Hình Thần Câu Diệu Đan, đối với tu sĩ Nguyên Anh, hay thậm chí Ngũ Hành, Âm Dương đều có hiệu quả cực tốt.
Ngô Bình nhìn phương thuốc thì đã nắm chắc không ít bí quyết luyện đan, đúng lúc dùng cho Hình Thần Câu Diệu Đan này.
Khoảng chừng một tiếng đồng hồ sau, lò luyện đan mở ra, hai luồng khí một vàng một tím bay ra, bị Ngô Bình dùng đan quyết khống chế, nhanh chóng xoay chuyển ngưng tụ, hóa thành một viên đan dược.
Luyện chế lần thứ nhất, Ngô Bình muốn nâng cao hiệu suất nên chỉ luyện một viên đan dược. Đan dược to chừng mắt rồng, bề ngoài xuất hiện hai luồng sáng vàng, mặt ngoài đan dược còn có mười hai loại ký hiệu huyền diệu, mỗi một loại ký hiệu đại diện cho một loại dược lực thần ký.
Anh nhìn đan dược trong tay, tâm tình rất tốt, cười nói: “Không ngờ, lần đầu tiên mình luyện chế đan dược cấp tám mà đã đạt được thượng phẩm!”
Dược liệu mà anh mua đủ để anh luyện chế ba lò, vì thấy anh tiếp tục luyện lò thứ hai.
Hiệu suất lò thứ hai còn tốt hơn nữa, luyện được hai viên, phẩm chất cũng đạt được thượng thượng phẩm. Lò thứ ba, tuy cũng là hai viên, nhưng phẩm chất đan dược đã đạt đến cực phẩm!
Sau khi luyện xong đan dược, các tiêu sư vẫn chưa quay về, anh nghỉ ngơi một lúc, chuẩn bị ra ngoài ăn gì đó.
Ngay lúc này, tiêu sư vội chạy đến, nói: “Tiêu đầu Ngô, đội tiêu sư của chúng ta bị người ta đánh bị thương rồi, anh mau ra xem xem!”
Ngô Bình lập tức đứng dậy, thấp giọng nói: “Đừng hoảng, người đang ở đâu?”
Tiêu sư: “Cách nơi này hai dặm!”
“Đi!”, Ngô Bình kéo tiêu sư, hai người di chuyển trên không, bay đến nơi cần đến.