Cuối cùng ba viên đan dược rơi vào trong tay anh. Ba viên đan dược này đều có kích thước bằng hạt đậu, trên đó có hoa văn kỳ bí.  

 

Anh quan sát một lúc rồi nói: “Khá ổn, trung phẩm cấp tám”.  

 

Hắc Tướng bỗng nói: “Chủ nhân, có thể tặng cho tôi đan dược này không?”  

 

Ngô Bình không do dự ném cho Hắc Tướng một viên nói: “Khai Ngộ Đan này có hiệu quả tốt nhất khi anh uống viên đầu tiên. Viên thứ hai sẽ giảm đi ba mươi phần trăm hiệu quả, hiệu quả của viên thứ ba chỉ còn lại năm mươi phần trăm. Thế nên anh nhất định phải dùng nó vào thời điểm thích hợp nhất”.  

 

Hắc Tướng: “Cảm ơn chủ nhân”.  

 

Ngô Bình tiếp tục luyện chế lò thứ hai, lần này anh sửa lại một vài chi tiết. Thế là khi lò luyện đan thứ hai đã được luyện chế xong, anh thu được bốn viên Khai Ngộ Đan thượng phẩm cấp tám.  

 

Vừa cầm lấy viên đan dược thì có một bàn tay giơ ra từ bên cạnh, cướp lấy một viên Khai Ngộ Đan.  



 

Ngô Bình quay đầu lại nhìn thì thấy người đến là Thái Chân lão tổ.  

 

Anh vội cúi chào: “Sư tôn”.  

 

Thái Chân lão tổ gật đầu: “Con đúng là không thể rảnh rỗi được mà”.  

 

Sau đó ông ta quan sát viên đan dược rồi nói: “Luyện chế Khai Ngộ Đan không hề dễ, có yêu cầu rất cao về tâm tính”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Đệ tử tu luyện đến cấp bậc khá cao trong vũ trụ cấp thấp, tâm cảnh chắc chắn không có vấn đề gì”.  

 

Thái Chân lão tổ nói: “Thế nên tu sĩ từng bước chậm rãi đi lên đến đỉnh cao mới là đáng sợ nhất, tiền đồ vô lượng”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn quá khen rồi”.  

 

Thái Chân lão tổ: “Bốn viên đan dược này, con tặng ta hai viên đi”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn cần thì cứ lấy hết đi”.  

 

Thái Chân lão tổ nói: “Hai viên là đủ rồi, còn lại con cứ giữ đi”.  

 

Cất đan dược vào xong, ông ta nói: “Huyền Bình, sáng mai con đến động Thái Chân”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Động Thái Chân ở đâu ạ?”  

 

Thái Chân lão tổ: “Là nơi bắt nguồn của Thái Chân Môn, Thái Chân lão tổ thế hệ đầu đã lĩnh hội trong động Thái Chân”.  

 

Ngô Bình: “Động Thái Chân có nguồn gốc gì lớn sao?”  

 

Thái Chân lão tổ: “Năm đó vũ trụ chính xuất hiện một Tản Tiên vô cùng lợi hại, người ta gọi là Đại Đế Thái Chân. Sau đó Đại Đế Thái Chân này bị bốn cường giả Đạo Cảnh bao vây tấn công rồi chết vì ông ấy động đến lợi ích cốt lõi của một số thế lực lớn. Nhưng trước khi ra đi, Đại Đế Thái Chân đã giấu truyền thừa của mình ở Đại Ngũ Hành Giới”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, nói vậy thì Đại Đế Thái Chân là một cao thủ Đạo Cảnh”.  

 

Thái Chân lão tổ: “Lúc Đại Đế Thái Chân qua đời thì đã là nhân vật tuyệt đỉnh Đạo Cảnh cấp bảy rồi”.  

 

Ngô Bình: “Vậy tại sao ông ấy lại giấu truyền thừa ở Đại Ngũ Hành Giới?”  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play