Chương 518

“Vương Quyết – tội phạm truy nã cấp S số 24”, Chu Nhược Tuyết đáp.

Ngô Bình thở dài hỏi: “Chuyện này phải để cơ quan chuyên môn phụ trách chứ?”

Chu Nhược Tuyết: “Là lệnh của chi đội trưởng, thấy lần trước chúng tôi đã bắt được một tội phạm cấp S sễ dàng nên lần này mới…”

“Ngu xuẩn!”, Ngô Bình lắc đầu: “Gửi địa chỉ cho tôi, tôi đến ngay”.

Cúp máy xong, Ngô Bình gọi ngay cho đường chủ nam đường Lý Kim Tượng của Thần Võ Ti rồi kể lại mọi chuyện cho ông ta nghe.

Lý Kim Tượng nghe thấy có một tội phạm truy nã cấp S xuất hiện ở một tỉnh nhỏ thì lập tức nói: “Phó đường chủ, Vương Quyết đã tiến vào cảnh giới Thần sơ kỳ rồi, thuật phi đao của ông ta có một không hai trong thiên hạ, cậu có chắc sẽ đi bắt ông ta không?”

Ngô Bình: “Có!”

“Được! Phó đường chủ, tôi chính thức giao nhiệm vụ bắt tội phạm truy nã cấp S Vương Quyết cho cậu! À, gần đó có người của chúng tôi, họ sẽ liên lạc với cậu để nghe cậu chỉ đạo”.

Ngô Bình: “Được!”

Ngắt máy xong, Mạc Lâm Thần bắt xe đến địa chỉ mà Chu Nhược Tuyết gửi cho, đó là núi Tiên Hạc ở phí Bắc của huyện Minh Dương. Ngọn núi này có diện tích hơn 300 km vuông, trên núi là rừng trúc, người dần gần đó thường lên núi hái măng, địa hình ở đó rất phức tạp.

Có hơn chục chiếc xe cảnh sát đang đỗ ở đường lớn dưới chân núi, ngay bên cạnh chính là núi Tiên Hạc. Ngọn núi này không cao, nhưng hiểm trở vì cây cối xanh um.

Hà Tất Sĩ và Chu Nhược Tuyết đang chờ trên đường, thấy Ngô Bình xuống xe, họ vội lên đón. Hà Tất Sĩ đỏ mắt rồi kéo tay Ngô Bình nói: “Cậu Ngô, cậu là cao thủ võ lâm, cậu có thể giúp chúng tôi vụ này không?”

Ngô Bình thờ ơ nói: “Thì tôi đến giúp đây còn gì”.

Một người đàn ông trung niên cao lớn bước nhanh tới, nhìn thấy Ngô Bình, ông ta nói ngay: “Cậu Ngô, sao cậu lại đến đây?”

Lần trước, Ngô Bình tìm Ngô Mi đã khiến cả huyện phải chấn động nên vị chi đội trưởng này cũng đã gặp anh, vì thế cũng biết anh có thân phận không đơn giản.

Ngô Bình nhìn ông ta: “Ông là?”

Người đó vội đáp: “Tôi là Phạm Lập Quân, chi đổi trưởng chi đội hình sự”.

Ngô Bình: “Đội trưởng Phạm, ông liều quá đấy! Tên tội phạm này cấp S, đã thế còn là cao thủ cảnh giới Thần rất giỏi thuật phi đao, sao các ông đấu lại ông ta được?”

Phạm Lập Quân cúi đầu xuống: “Là tôi phán đoán nhầm”.

Ngô Bình lấy chứng nhận ở bộ Công An của mình ra rồi nói: “Giờ tôi lệnh cho ông rút hết quân về”.

Phạm Lập Quân ngẩng mạnh đầu lên: “Giám sát Ngô, chúng tôi đã chết mất ba anh em và bảy người bị thương nặng, không lẽ cứ thể bỏ qua cho ông ta ư?”

“Đương nhiên là không, người của tôi đang tới, chuyện còn lại cứ giao cho chúng tôi”.

Phạm Lập Quân lên tinh thần rồi nói: “Được, tôi sẽ giải tán các anh em ngay”.

Phạm Lập Quân đi rồi thì Khuất Hành Nghĩa đã đi tới chào: “Cậu Ngô”.

Ngô Bình gật đầu: “Phó đội trưởng Khuất, tội phạm lên núi lúc nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play