Ngay khi anh ngưng tụ ra Đại Thuấn Sát chân phù, tiêu sư già cũng đã quay lại, ông ấy cười nói: "Ngô tiêu đầu, tôi đã tìm được người mua, tôi hẹn gặp ông ta ở một nhà hàng".  

 

Ngô Bình gật đầu: "Giá khoảng bao nhiêu?"  

 

Tiêu sư già duỗi ra năm ngón tay, cười nói: "Đối phương nói nếu đan dược là thật, cho dù là đan phẩm kém nhất thì cũng nguyện ý trả năm mươi nghìn tiền Linh!"  

 

Ngô Bình: "Năm mươi nghìn tiền Linh không nhiều, đan dược của tôi chắc chắn phải đắt hơn thế".  

 

Tiêu sư già: "Ngô tiêu đầu, thời gian hẹn là tối nay, vẫn còn một hoặc hai giờ nữa".  

 

Ngô Bình: "Được, vậy đến lúc đó ông hãy đi cùng tôi".  



 

Tiêu sư già: "Được".  

 

Vừa lúc đến giờ cơm tối, sau khi sắp xếp bữa ăn cho các tiêu sư, Ngô Bình và tiêu sư già đi đến một nhà hàng cách đó không xa.  

 

Tầng một của nhà hàng vắng vẻ không có khách hàng. Ngô Bình và tiêu sư già được mời lên tầng ba ngay khi vừa bước vào.  

 

Có hai người đang ngồi trên tầng ba, một người tầm tuổi trung niên và một người thanh niên. Người đàn ông trung niên nhìn thấy tiêu sư già thì cười nói: "Hai vị, mời ngồi".  

 

Ngô Bình ngồi xuống còn tiêu sư già đứng bên cạnh anh.  

 

Người đàn ông trung niên cười nói: "Tôi họ Chung, nghe lão đây nói cậu có một loại đan dược có thể giúp đột phá Bí cảnh, tôi rất có hứng thú nên đã hẹn gặp cậu ở đây để xem đan dược cậu có trong tay".  

 

Ngô Bình: "Được thôi, có điều giá trước ông đưa ra quá thấp. Đan dược của tôi là đan thượng phẩm, chỉ có năm mươi nghìn tiền Linh thì không mua được".  

 

Vừa nói, anh vừa lấy ra một cái bình ngọc đặt lên bàn.  

 

Người đàn ông trung niên hai tay cầm lấy bình ngọc, mở nắp, đổ ra một viên đan dược. Ông ta ngửi ngửi, cẩn thận quan sát một hồi rồi cười nói: "Loại đan dược này tác dụng nhất định phải dùng mới biết, không biết liệu tôi có thể thử thuốc không?"  

 

Ngô Bình: "Đương nhiên, viên đan dược đầu tiên này, tôi tính cho ông giá một trăm nghìn tiền Linh".  

 

Người đàn ông trung niên cau mày: "Người anh em, giá đó quá cao. Nếu như đan dược của cậu không có tác dụng tốt, tôi trả từng đó tiền chẳng phải là lỗ nặng sao?"  

 

Ngô Bình đáp: "Nếu ông đến đây để mua đan dược thì hẳn ông phải là một chuyên gia. Ngay cả khi ông không phải là chuyên gia, xung quanh ông cũng nhất định phải có một chuyên gia, cho nên đừng nói rằng ông đang ở thế bất lợi. Đến giờ, đan dược của tôi thế nào chắc ông cũng đã rõ mười mươi rồi".  

 

Người đàn ông trung niên cười "ha ha" nói: "Xem ra anh bạn rất có lòng tin vào đan dược của mình. Được, viên này tính giá một trăm nghìn tiền Linh, giá cả số đan dược còn lại thì bàn sau".  

 

Ông ta lập tức ra lệnh cho người thanh niên bên cạnh nuốt viên đan dược. Người thanh niên nuốt xuống, sau đó ngồi xếp bằng để cảm nhận dược lực của nó. Chẳng mấy chốc, anh ta bước vào một trạng thái huyền diệu. Là một tu sĩ luyện Khí cấp mười, anh ta biết trạng thái này rất hữu ích cho việc hấp thụ bí lực và tu luyện bí chú.  

 

Sau mười lăm phút, người thanh niên đột nhiên bắt đầu tụng thần chú. Ngô Bình phát hiện ra rằng câu thần chú mà anh ta niệm không hoàn chỉnh mà chỉ là một đoạn nhỏ, hơn nữa một số chỗ trong đoạn này phát âm vẫn còn sai.  

 

Nhưng dù vậy, chàng trai trẻ nhanh chóng tu luyện được bí chú đầu tiên của mình.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play