Mã Ngoan cười hì hì nói: "Các sư huynh đều có cảnh giới Thần Thông, còn có thực lực cực mạnh. Ngô Bình anh ta còn chẳng phải là tu sĩ Thần Thông, dựa vào cái gì trở thành đệ tử tinh anh? Lẽ nào chỉ với sự thể hiện trong kỳ sát hạch thôi à?"
Hoắc Đình nhàn nhạt nói: "Giáo chủ đã quyết định thì đương nhiên có suy nghĩ riêng, anh đừng có mà nói lung tung".
Bấy giờ, ngoài cửa chợt truyền đến một giọng nói: "Ồ, có người cảm thấy không phục hả? Đứng ra, để anh đây nhìn một cái coi nào".
Lúc giọng nói cất lên, ngoài cửa buổi tiệc cũng xuất hiện bóng dáng Ngô Bình.
Ngô Bình đến nhưng những đệ tử tinh anh có mặt ở đây lại chẳng có đứng lên, họ đều dùng một ánh mắt soi mói nhìn anh, có hai người còn cười lạnh.
Sự cạnh tranh giữa các đệ tử tinh anh là vô cùng khốc liệt, những người này bản năng cảm thấy khó chịu với Ngô Bình, cũng không chào đón anh gia nhập.
Đám Vân Thường, Chu Khuynh Thành đằng sau Ngô Bình, ai ai cũng xinh đẹp, càng khỏi phải nói đến Bích Đào và Như Tuyết. Các cô lập tức khiến những người đẹp trong buổi tiệc giẫm dưới chân, tỏa sáng lấp lánh, không ai có thể canh tranh với các cô.
Hoắc Đình mỉm cười nói: "Ngô sư huynh, chúng tôi đã chờ anh rất lâu rồi đó".
Ngô Bình nhìn về phía Hoắc Đình hỏi: "Nghe giọng điệu của anh thì chờ tôi khiến anh khó chịu à?"
Hoắc Đình không ngờ Ngô Bình lại trực tiếp như vậy, hắn là người mạnh nhất trong số các đệ tử tinh anh, đương nhiên cũng không dễ chọc bèn nhàn nhạt nói: "Tôi đúng là cảm thấy khó chịu với anh. Lần đầu tiên mọi người tụ tập lại đến trễ, làm vậy rất bất lịch sự".
Vân Thường nói: "Hoắc sư huynh, chúng tôi không muốn mà là đến đúng lúc, chỉ là các anh đến quá sớm mà thôi".
“Hỗn láo, ở đây đến lượt một tỳ nữ như cô lên tiếng sao?”, Mã Ngoan quát, đứng bật dậy ra vẻ như muốn ra tay.
Ngô Bình híp mắt lại: "Anh là ai, người con gái của tôi mà cũng là loại người như anh có thể quát sao? Quỳ xuống, tự vả miệng ba mươi cái cho tôi!"
Anh vừa thốt ra câu này thì tất cả mọi người đều giật mình, sự mạnh mẽ của Ngô Bình khiến mọi người cảm thấy rất bất ngờ.
“Bộp”.
Một đệ tử tinh anh khác đập mạnh bàn: “Ngô Bình, anh đừng có ngông cuồng, một tinh anh mới đến như anh, đến tu vi cảnh giới Thần Thông cũng chưa đạt đến, mọi người nể mặt anh nên mới ở đây, anh đừng có không biết tốt xấu”.
Ngô Bình lạnh lùng đáp: “Ồ, không biết tốt xấu sao? Anh đang nói tôi đấy à?”
Người đó trừng mắt nói: “Đang nói anh đấy”.
Ngô Bình: “Các người vốn không xứng ngồi chung với bổn công tử, nên nói là tôi nể mặt các người mới đúng”.
Người đó giận tái mặt: “Một người mới như anh có tư cách gì mà ngông cuồng như thế”.
Mã Ngoan nói: “Sư huynh, không cần phí lời với hắn, để tôi thử xem công phu của hắn thế nào”.
Mã Ngoan vừa nói vừa tiến về phía Ngô Bình, ánh mắt tràn đầy sát khí.