Bàn Nguyên: “Nhiều cường giả mở vũ trụ phụ rất có uy tín ở vũ trụ chính, họ và các đệ tử của mình thường được người trong nhân gian thờ phụng. Những cường giả này sẽ thăng cấp thành thần minh, họ thường mở thần phủ trong vũ trụ trụ để hấp thu nguyện lực”.
Ngô Bình hiểu ra: “Trong vũ trụ Minh Cổ cũng có thần phủ à?”
Bàn Nguyên: “Đương nhiên là không, cái vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ ba bé tẹo này thì lấy đâu ra”.
Tiểu Minh: “Nói như vũ trụ nhà ngươi thì có đấy”.
Bàn Nguyên: “Tuy vũ trụ ta không có, nhưng ta vẫn vui hơn ngươi”.
Ngô Bình: “Vậy ở đâu có?”
Tiểu Minh cảnh cáo: “Tôi khuyên cậu đừng đi theo lối này, nơi đó vô cùng đặc biệt, sức mạnh ở đó khiếp đảm lắm. Bất kỳ một nhân vật nhỏ nào trong thần phủ cũng mạnh hơn cậu nhiều”.
Ngô Bình cau mày: “Gì đến mức ấy?”
Tiểu Minh: “Dù có dùng lời lẽ khoa trương đến mấy cũng không đủ hể hình dung sự đáng sợ ở đó đâu”.
“Vậy là trong thần phủ không chỉ có thần minh, mà còn có người khác nữa à?’
Bàn Nguyên: “Ờ, các thần minh này sẽ chọn ra vài người trong vũ trụ gốc của mình đến đây làm thuộc hạ cho họ. Các thần minh giỏi đều có rất nhiều tuỳ tùng ở bên cạnh, đến các thần minh kém hơn cũng có đến vài trăm tuỳ tùng đấy”.
“Chính thần minh cho các tuỳ tùng của mình thực lực à?”
Bàn Nguyên: “Đương nhiên, chỉ cần một ý niệm của thần minh cũng đủ cho người bình thường trở thành cường giả siêu cấp rồi. Dẫu sao thần minh cũng là người rất mạnh ở vũ trụ chính mà, không cùng đẳng cấp với cậu đâu”.
Ngô Bình chẹp miệng: “Sớm muộn gì cũng có ngày tôi thành cường giả siêu cấp của vũ trụ chính”.
Tiểu Minh: “Có ý chí là tốt, nhưng trước khi làm được điều đó thì cậu cần đạt đến tầng thứ 10 cảnh giới Luyện Khí đã”.
Ngô Bình: “Biết rồi, giục hoài”.
Sau đó, anh bắt đầu đột phá tầng thứ chín là Đoàn Thần.
Đoàn Thần là biến ý niệm thành linh thần, điều này không có gì khó với Ngô Bình cả, dẫu sao thực lực cùng tư chất của anh cũng hơn hẳn người bình thường.
Linh niệm vận chuyển trong người anh, sau đó được anh rèn luyện vằng thuật đoàn thần, linh thần liên tục thu nhỏ, anh liên tục rót linh lực vào khiến linh niệm ngày càng lớn mạnh hơn.
Khi linh niệm lớn mạnh tới một mức độ nhất định thì sẽ có năng lực đột phá thành linh thần. Linh niệm của Ngô Bình đã được 48 loại linh lực từ vũ trụ chính rèn luyện nên đương nhiên vô cùng phi phàm.
Ba ngày sau, linh niệm đã vượt xa điểm đột phá giới hạn, nó đã hấp thu đủ linh lực nên đã hoà thành một ảo ảnh hình người rồi nằm ở ức của Ngô Bình, sau đó bắt đầu hấp thu nguyên khí quanh người anh.
Uỳnh!
Trong đầu Ngô Bình vang lên một tiếng động mạnh, tư duy cùng tinh thần đã tăng lên gấp nhiều lần, điều này chứng tỏ cuối cùng anh đã tạo ra được linh thần.