Vân Thường: "Lúc trước anh tìm được thảo dược em cũng không để ý lắm, không nghĩ tới nó sẽ có tác dụng thần kỳ như vậy”.  

 

Ngô Bình: "Mọi cây cối ở đây đều sinh trưởng trong môi trường có khí độc nên rất dễ phát huy dược tính chống lại độc tố”.  

 

Đi được một lúc, Ngô Bình đột nhiên dừng lại, khịt mũi. Trong không khí thoang thoảng có mùi linh dược, chỉ có đan sư dày dặn kinh nghiệm như anh mới có thể nhận ra được.  

 

Anh nhắm mắt lại, đi mấy bước về bên trái rồi lại đi mấy bước về bên phải, cuối cùng đi thẳng về phía trước. Sau đó, anh nói với Vân Thường: "Đi về bên trái đi, ở đó có linh dược”.  

 

Vân Thường trợn tròn mắt: "Mũi của anh mẫn cảm như vậy sao?"  

 

Ngô Bình: "Trong quá trình luyện đan, mũi của anh không ngừng tiến hoá. Trên đời này chỉ sợ không có người nào có cái mũi nhạy hơn anh”.  



 

Sau khi đi vài dặm về bên trái, Ngô Bình ngửi thấy mùi linh dược nồng hơn. Chẳng mấy chốc, anh tìm thấy một bông hoa nhỏ màu xanh nhạt trong một bụi cỏ dại, dưới bông hoa mọc bảy chiếc lá, trên lá có những phù văn nhấp nháy mờ mờ.  

 

Sau khi nhìn thấy loài hoa này, Vân Thường đột nhiên thốt lên: "Em hình như đã từng thấy qua loại dược liệu này ở đâu rồi, đây chính là. . ."  

 

Qua mấy giây suy nghĩ, cô ấy đột nhiên reo lên: "Đây là Thất Diệp Lam Linh Thảo! Là linh dược cấp bảy!"  

 

Quả Ngọc Chân bọn họ tìm kiếm chỉ là linh dược cấp năm, mà loài hoa này lại là linh dược cấp bảy.  Mỗi khi linh dược nâng lên một cấp, giá cả sẽ tăng lên vài lần, thậm chí là chục lần.  Giá trị của linh dược cấp bảy này ít nhất có thể so sánh với năm mươi quả Ngọc Chân!  

 

Ngô Bình cười nói: "Anh ngửi dược tính của nó đã biết loại dược liệu này không tầm thường. Nó rất hữu ích cho những tu sĩ luyện Khí, sau này còn có thể được sử dụng để luyện đan".  

 

Vân Thường gật đầu: “Không sai, Thất Diệp Lam Linh Thảo đối với tu sĩ luyện Khí có tác dụng cực tốt”.  

 

Ngô Bình: “Không cần giao đan dược tự mình hái cho Huyền Minh Giáo chứ?”  

 

Vân Thường cười nói: "Đương nhiên không, cho dù tìm được quả Ngọc Chân thì chúng ta cũng có thể tự mình bán ra ngoài chứ không cần bán cho Huyền Minh Giáo. Có điều, Huyền Minh giáo thường trả giá cao hơn bên ngoài."  

 

Ngô Bình: "Thất Diệp Lam Linh Thảo này có thể bán với giá bao nhiêu?"  

 

Vân Thường: "Nếu ở bên ngoài thì ít nhất có thể bán ba mươi nghìn tiền Huyền Minh. Còn nếu bán cho Huyền Minh Giáo thì sẽ được bốn năm mươi nghìn tiền Huyền Minh".  

 

Ngô Bình: "Vậy còn đan dược luyện từ Thất Diệp Lam Linh Thảo thì sao?"  

 

Vân Thường: "Thất Diệp Lam Linh Thảo thường được dùng để luyện "Thất Tinh Linh Đan". Loại đan dược này quý hơn nhiều so với Nguyên Linh Đan. Một viên phải hàng trăm nghìn tiền Huyền Minh mới mua được".  

 

Ngô Bình đáp: "Đợi anh luyện Khí xong rồi sẽ điều chế một số đan dược để đem bán".  

 

Vân Thường cười nói: "Nếu anh biết luyện đan thì cho dù là Huyền Minh Giáo cũng sẽ trọng dụng anh".  

 

Ngô Bình: "Vũ trụ này rất hiếm đan sư sao?"  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play