Nữ tu sĩ cắn răng nói: “Được, tôi trả lời câu hỏi của anh!”

“Tốt nhất là cô nên trả lời thành thật”, Ngô Bình nhìn đối phương chằm chằm, không hề có ý thương hoa tiếc ngọc. Chỉ cần cô gái này dám chơi giở trò với Ngô Bình, anh sẽ giết ngay.  

 

Cô ta hít một hơi sâu, đoạn nói: “Tôi là Vân Thường, đệ tử của Huyền Minh Giáo”.  

 

“Chúng tôi đến đây để tìm vài món bảo vật thất lạc của vũ trụ chính”.  



 

Ngô Bình hỏi: “Bảo vật gì?”  

 

Vân Thường đáp: “Thước Quân Thiên, kiếm Trảm Hoàng, rìu Hám Thiên”.  



 

Ngô Bình hỏi: “Ba thứ đó đều là bảo vật của vũ trụ chính?”  

 

Vân Thường gật đầu: “Tương truyền tu sĩ của vũ trụ chính đã khai quật một ngôi mộ tiên thượng cổ và phát hiện được rất nhiều báu vật. Ba tu sĩ trong số họ đã lấy được ba món bảo vật này. Nhưng vì có quá nhiều người đố kỵ, nên họ vừa ra khỏi đó đã bị vô số người đuổi giết. Ba người này cùng đường, đành phải trốn vào vũ trụ phụ để tránh bị truy sát. Nhưng sau đó họ vẫn bị tóm được, cuối cùng đều mất mạng. Nhưng đến tận lúc chết, ba người họ vẫn không khai ra ba món bảo vật ấy được giấu ở đó”.  

 

“Báu vật của họ được giấu ở vũ trụ Chấn Đán?”  

 

“Đây chỉ là suy đoán. Nhưng dạo trước chúng tôi hay tin Thần tộc của vũ trụ Chấn Đán đã có được một món bảo vật. Sau khi biết chuyện, Huyền Minh Giáo chúng tôi muốn cướp bảo vật này nên cử một số đệ tử đến đây để chiếm đóng đại lục Vạn Tương trước, dùng nó làm bàn đạp để tấn công Thần tộc”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Với thực lực bây giờ của các cô, tiêu diệt Thần tộc không phải là chuyện khó, tại sao phải làm thêm bước này?”  

 

Vân Thường đáp: “Huyền Minh Giáo lo rằng, nếu Thần tộc nắm giữ món sát khí ấy, một khi chúng tôi tấn công Thần tộc, có thể sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Vì lẽ đó, chúng tôi mới quyết định tiến hành từng bước một”.  

 

“Dù muốn chiếm đóng đại lục Vạn Tương cũng đâu cần giết chết toàn bộ sinh linh?”  

 

Vân Thường cúi gằm mặt: “Chuyện này không liên quan đến tôi, là các trưởng lão và sư huynh nói rằng phải lấy đi năng lượng của tất cả sinh lệnh trên đại lục này để luyện chế tiên thai Huyền Minh”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Tiên thai Huyền Minh? Là thứ gì? Tà pháp mà các cô tu luyện sao?”  

 

Vân Thường đáp: “Một công pháp tu luyện bằng cách hấp thụ lực sinh mệnh của vạn linh”.  

 

“Thế ai là người tu luyện tiên thai này?”  

 

Vân Thường trả lời: “Liễu trưởng lão!”  

 

Ngô Bình hỏi: “Liễu trưởng lão đó đang ở đâu?”  

 

“Cách đây không xa”, Vân Thường nói.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play