Nữ Oa cười, nói: “Gặp mặt cậu là để tặng cậu hai món đồ”.
Cô ấy vừa nói vừa đưa tay trái ra, lòng bàn tay có hai đốm sáng lơ lửng, dường như bên trong có chứa một luồng sức mạnh thần bí.
Ngô Bình: “Tiền bối, đây là gì?”
Nữ Oa: “Đây là hai bộ công pháp mà vị cao nhân tạo ra vũ trụ Chấn Đán đã tu luyện, thuộc về vũ trụ chính. Dù ở vũ trụ chính thì hai bộ công pháp này cũng được xếp vào loại đỉnh cao”.
Mắt Ngô Bình sáng lên: “Cảm ơn tiền bối”.
Nữ Oa: “Cậu có được hai bộ công pháp này thì chắc sẽ có thể tạo ra thêm được hai loại Đại đạo Chí Tôn nữa, hi vọng cậu có thể tu luyện thành công chúng trước khi những kẻ săn mồi đó tìm thấy cậu”.
Ngô Bình: “Vâng”.
Nữ Oa: “Cậu quay về đi”.
“Vãn bối cáo từ”.
Ngô Bình quay về hoàng cung thì háo hức muốn tu luyện hai loại công pháp đó. Hai loại công pháp gồm một đốm sáng màu lam và một đốm sáng màu đỏ, anh chọn quả cầu năng lượng màu đỏ trước.
Quả cầu năng lượng đó bị anh đưa vào trong vũ trụ, bắt đầu lĩnh hội điều kỳ diệu bên trong.
Anh vừa tiếp xúc với bộ công pháp này thì liền cảm thấy hướng tu luyện của vũ trụ chính và hiện tại khác nhau hoàn toàn, dù sao thì hoàn cảnh của hai bên cũng không giống nhau, một bên là hư vô, một bên là thực tế.
Công pháp này tên là Hỏa Thần Công, có ba bộ thượng, trung, hạ, trong đó bộ thượng tên là Chân Dương Kinh.
Ngô Bình kết hợp với đặc điểm của vũ trụ Chấn Đán, tiến hành sửa đổi công pháp, anh không thay đổi cốt lõi của nó nhưng vẫn có thể tu luyện được trong vũ trụ Chấn Đán.
Một tháng sau, anh đã hiểu hết được toàn bộ công pháp, bắt đầu viết Đại đạo Chí Tôn thứ bốn mươi chín, Hỏa Thần Đại Đạo.
Một khi Đại đạo Chí Tôn thứ bốn mươi chín xuất hiện, khí tức của vũ trụ sẽ thay đổi theo nó, đại tai biến ban đầu lập tức bị một sức mạnh vô hình xóa bỏ.
Còn công pháp tu luyện vũ trụ chính mà Ngô Bình liên kết với cả vũ trụ cũng trở nên chặt chẽ hơn, vì dù sao thì vũ trụ này cũng do người tu luyện công pháp này tạo ra, vì vậy nên ít nhiều gì thì bên trong nó cũng có chứa năng lượng của Hỏa Thần Công.