Thường Thiên Sách nhỏ giọng nói: “Đừng lo, đó là Thiên Thánh. Anh ta vừa so chiêu với cháu, thực lực ít nhất ở trình độ cao hơn ngũ kỷ nguyên”.
Lời vừa dứt, Ngô Bình đã đi đến rìa và giở nắp kim loại ra. Dưới nắp có một tấm lưới ánh sáng năm màu, chặn ở cửa hang. Sau tấm lưới ánh sáng ấy có ba hoá thân ác quỷ rất khủng khiếp, bọn chúng trông như dơi, đen toàn thân, mắt phát ra ánh sáng màu máu đỏ.
Mắt lưới của lưới ánh sáng to bằng nắm tay, móng vuốt của ác quỷ vươn ra từ đó, tức giận gầm lên với mọi người.
Nhà họ Thường không thể nhìn tiếp nữa: “Thiên Thánh, làm vậy sẽ nguy hiểm lắm!”
Ngô Bình phớt lờ họ, túm lấy cổ tay của hoá thân ác quỷ, hai luồng sức mạnh giằng co với nhau.
Con ác quỷ đó là tà tu của vũ trụ chính, tuy chỉ là một hoá thân nhưng đã vô cùng khủng khiếp, khi nó giật mạnh ra sau đã khiến Ngô Bình suýt ngã.
Song vào lúc anh chúi về trước, nắm đấm còn lại đã giáng xuống, đánh vào đầu của hoá thân ác quỷ qua tấm lưới ánh sáng.
“Ầm!”
Lưới ánh sáng có thể ngăn chúng xông ra, nhưng sẽ không chặn được đòn tấn công của Ngô Bình. Cú đấm này khiến hoá thân ác quỷ đầu óc quay cuồng, miệng phun ra lửa quỷ màu đen.
“Gừ!”
Nó phát ra tiếng gầm giận dữ, nhưng chẳng mấy chốc đã bị Ngô Bình đánh đến mức ngậm miệng lại.
Cứ như thế, Ngô Bình đã giữ chặt móng vuốt của hoá thân ác quỷ bằng tay trái, còn tay phải thì không ngừng đấm xuống, hết cú này đến cú khác, khiến ác quỷ hét ầm lên.
Ác quỷ rất kinh ngạc, Ngô Bình cũng ngạc nhiên, đều cảm thấy đối phương quá mạnh. Có điều, cuối cùng Ngô Bình vẫn chiếm thế thượng phong, dù sao anh vẫn luôn đánh ác quỷ mà.
Chịu được mười mấy đòn, ác quỷ bắt đầu sốt ruột, móng vuốt còn lại cũng vươn ra.
Đây chính là thời cơ mà Ngô Bình đang đợi. Anh lập tức tóm lấy cả hai móng vuốt, sau đó trên người lại mọc ra hai tay, một tay bóp cổ ác quỷ, tay còn lại lấy một thanh chuỷ thủ từ vũ trụ chính rồi chém đầu của hoá thân ác quỷ.
Đầu rơi xuống, hoá thân ác quỷ này há to miệng, tựa như cảm thấy khó tin. Sau đó cả cơ thể biến thành khói đen rồi tiêu tan, chỉ để lại một sợi tóc.
Ngô Bình nhặt lấy sợi tóc đó, cảm thấy nó rất nặng và ẩn chứa sức mạnh phi thường. Anh biết ngay sợi tóc này thuộc về tà tu của vũ trụ chính kia,
Anh giật mình, cất sợi tóc vào, đoạn quay lại nói với mọi người: “Đậy lại đi”.
Tất cả đều đang rất đỗi bàng hoàng. Hoá thân ác quỷ mạnh như thế mà anh lại có thể một mình giết chết nó. Ngay cả tổ tiên của họ còn không làm được!
Thường Thiên Sách trước đó bị anh xử lý, nay lại vô cùng ngạo mạn nói với những người bên cạnh: “Sao nào, cháu nói không sai chứ, anh ấy rất lợi hại!”
Mọi người đậy nắp kim loại lại, rồi thi nhau tiến đến cảm ơn Ngô Bình.
Mười hai cô gái họ Lục đến hóng chuyện đều lộ vẻ kinh ngạc. Họ biết Ngô Bình rất tài giỏi nhưng lại không ngờ anh phi thường đến vậy. Người đàn ông có thể đánh thắng ác quỷ mới là đàn ông chân chính, là anh hùng thật sự!