Dược Ngũ: “Nếu tư chất của cậu tốt thì không khó, đương nhiên đến nay vẫn chưa có ai qua được”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Bắt đầu đi”.  

 

Ngay sau đó, anh đã được đưa đến một nơi rộng rãi, ngoài các cuốn sách lơ lửng trên không ra thì không còn gì khác.  

 



Dược Ngũ nói: “Đây là sách do sư tổ và đệ tử của người biên soạn, cậu phải học hết. Khi nào tiếp thu được hết kiến thức thì coi như qua vòng một”.  

 

Ngô Bình nhìn cả đống sách ở trên cao rồi mỉm cười, sau đó anh vẫy tay một cái, các cuốn sách đều mở ra, thần niệm của anh lướt qua từng trang sách rồi ghi nhớ hết nội dung.  

 

Việc này không khó với Ngô Bình, hầu hết những ai có tu vi cao đều có thể làm được. Nhưng nếu muốn hiểu được nội dung bên trong thì lại khác.  



 

Ngô Bình nhắm mắt lại, chỉ mất một lát là các nội dung đã được anh hấp thu hết. Có vài kiến thức khá cơ bản với anh, song cũng có những nội dung có ích với việc tu hành và luyện đan của anh.  

 

Anh mở mắt ra rồi nói: “Tôi đã học xong hết rồi”.  

 

Dược Ngũ: “Tốt lắm, giờ bắt đầu khảo hạch”.  

 

Tiếp theo, có một tờ giấy lớn xuất hiện trước mặt Ngô Bình, bên trên viết chi chít câu hỏi.  

 

Dược Ngũ: “Cậu phải trả lời các câu hỏi này, khi nào xong thì ý chí của sư tổ sẽ chấm điểm cho cậu”.  

 

Ngô Bình gật đầu rồi cầm bút lên viết rất nhanh. Có khoảng hơn ba nghìn câu hỏi, người bình thường muốn làm xong chắc phải mất vài tháng hoặc lâu hơn.  

 

Ngô Bình viết rất nhanh, loáng cái các đáp án đã được điền kín.  

 

Năm phút sau, anh đã giải xong hết câu hỏi.  

 

Lúc này, tờ giấy phát ra tia sáng ngũ sắc rồi bùng cháy, sau đó hoá thành một cái lò luyện ngũ sắc rồi lơ lửng trên cao.  

 

Dược Ngũ: “Chúc mừng, cậu đã nhận được điểm cao nhất, chỉ khi trả lời đúng hết và một phần mười đáp án xuất sắc hơn cả đáp án gốc thì mới có cái lò luyện này xuất hiện. Bên trong lò chứa sức mạnh của sư tổ và các đệ tử của người, từ giờ nó sẽ thuộc về cậu”.  

 

Chiếc lò bay về phía Ngô Bình rồi hoá thành một luồng sức mạnh trong tay anh, sau đó chui vào đan điền, tiếp theo không ngừng phóng một loại sức mạnh thần kỳ ra.  

 

Dược Ngũ: “Tiếp đến vòng hai, cần cậu quan sát sư tổ luyện đan, cậu sẽ được xem ba lần rồi luyện chế theo”.  

 

Ngô Bình: “Đơn giản, bắt đầu đi”.  

 

Ngay sau đó đã có một người đàn ông cao lớn xuất hiện ở phía trước, người đó đang luyện đan. Ngô Bình nhìn một lát thì thấy trình luyện đan của sư tổ này ngang mình, nhưng có nhiều điểm còn giỏi hơn anh, dẫu sao tư duy của người ta cũng khác anh. Nếu sư tổ nhìn anh luyện đan thì chắc cũng có suy nghĩ như anh bây giờ.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play