Hơn nữa, khắp nơi trong không khí đều bốc lên mùi hôi thối, cây cỏ héo úa, vạn vật kém phát triển, thi thể nằm đầy dãy, nhuồi nhặng bay khắp trời.
Ngô Bình đang ở trong thiên cung nên không có cảm nhận quá đặc biệt với bên ngoài. Nhưng sau khi rời khỏi đây rồi đến đại thế giới Thái Thanh hoặc đại lục Hồng Hoang thì đâu đâu cũng có xác chết và người bệnh. Nhiều người vốn có tu vi rất cao là cảnh giới Chân Tiên, Đạo Quân thì giờ chỉ còn mạnh hơn người bình thường một chút.
Linh dược sinh trưởng dưới đất đều biến thành độc dược. Ruộng lúa cũng chỉ còn một màu vàng vọt, ăn vào là mắc ói.
Cá dưới sông đều chết rồi nổi lềnh phềnh làm nước biến chất, khiến cá tôm cũng chết theo. Nhưng những con cá hung dữ thì vẫn sống, chúng ăn thịt người nên có hình thể rất lớn.
Nhưng Ngô Bình đã trải qua hết những chuyện này rồi, thậm chí còn tàn khốc hơn bây giờ. Đại kiếp thật ra chỉ là sự điều chỉnh quy luật của thiên đạo mà thôi.
Trong con đường tu tiên Nhân đạo mà Ngô Bình truyền thụ đã ghi chép về tình huống này, vì thế anh cũng có cách tu hành để chống lại nó. Từ người dân bình thường đến Đạo Tôn đều có cách ứng phó tương ứng.
Khi đại kiếp đến, tu sĩ ở khắp nơi phát hiện những người tu luyện con đường tu tiên Nhân đạo đều không bị ảnh hưởng nhiều. Vì thế, các đại lục, thế lực lớn đều bắt đầu tu luyện theo.
Con đường tu tiên Nhân đạo của Ngô Bình bắt đầu nổi như cồn, loáng cái đã có rất nhiều người đến Thiên Tiên Giới tu hành.
Nơi này chịu ảnh hưởng rất nhỏ của đại kiếp, thậm chí gần như không có nên đã trở thành thiên đường với các tu sĩ.
Tin tức lan đi, các tu sĩ đều lũ lượt tu hành con đường tu tiên Nhân đạo. Họ vốn là Đạo Quân, Đạo Tổ nên đương nhiên dù có tu hành lại thì tốc độ cũng nhanh hơn người bình thường, đây chính là lý do vì sao lượng tu sĩ ở Thiên Tiên Giới tăng lên chóng mặt.
Nhưng muốn nhanh chóng tăng thực lực ở đây thì phải có công đức. Bây giờ, vạn vật đều suy yếu, Ngô Bình đã giao một nhiệm vụ lệnh cho các Thiên Tiên xuống nhân gian để cứu độ chúng sinh.
Đại kiếp ở giai đoạn đầu rất đáng sợ, dân chúng đã chết quá nửa, số còn lại thì cũng đều bệnh tật. Nhưng chỉ hơn chục ngày sau, những ai may mắn sống sót cũng đã dần thích ứng với môi trường mới.
Ngô Bình cử một lượng lớn Thiên Tiên đi sắp xếp lại khu vực sống cho dân chúng lầm than, đồng thời phân phát gạo tiên mà anh từng tích trữ cho họ.
Ngô Bình bắt đầu tạo ra các con rối y tiên rồi tới khắp nơi chữa bệnh cứu người. Thực lực hiện giờ của anh đã mạnh hơn các cường giả kỷ nguyên bình thường rất nhiều, loáng cái anh đã tạo ra cả trăm triệu con rối chữa bệnh.
Để giữ an toàn cho người dân, anh đã sai người tập trung hết họ lại.
Dân chúng từ mọi nơi tập trung đến đại lục Hồng Hoang ngày càng nhiều. Một tháng sau, Ngô Bình dùng đơn vị tỉnh để hoạch định khu vực sống cho họ.
Bên dưới tỉnh là châu, quận, huyện, trấn. Chẳng biết thế nào, anh đã xây dựng lại lãnh thổ của đế quốc Thiên Võ.
So ra thì các người nắm quyền cao của đế quốc Thiên Đỉnh hoàn toàn phớt lờ sự sống chết của người dân, họ chỉ biết trục lợi cho riêng mình. Dân chúng ở nhiều nơi còn tuyên bố từ bỏ đế quốc Thiên Đỉnh rồi gia nhập Thiên Võ.