Nhóm Đường Băng Vân cũng đang phụ việc ở đây, Hoả Hoàng Nhi đứng bên ngoài để giữ trật tự, tránh cho có người dùng số giả để trà trộn vào.
Ngô Bình nhìn qua giá bán một lượt thì thấy đan dược rẻ nhất cũng có giá năm triệu tiền Đạo Tôn, đắt thì lên tới cả trăm triệu.
Dẫu sao hiện giờ cũng chưa có nhiều Đạo Tôn, vì thế tiền Đạo Tôn vẫn khá hiếm. Bây giờ, có 100 nghìn tiền Đạo cũng khó đổi được một đồng tiền Đạo Tôn, tỉ số hối đoái đã là 150 nghìn một đồng rồi.
Anh quan sát ở đây một lát rồi chợt có dự cảm nào đó nên nói với Đào Như Tuyết: “Như Tuyết, em đến chợ thuốc trước đi rồi mua theo danh sách anh đã viết trước, anh cần đến Đông Hải một chuyến”.
Đào Như Tuyết hỏi: “Sao thế anh?”
Ngô Bình: “Nơi của các thánh có chuyện lạ, anh phải đến xem sao, chắc chắn có chuyện rồi”.
Đào Như Tuyết: “Vâng, thế anh đi đi, nhớ cẩn thận nhé”.
Tạm biệt mọi người xong, Ngô Bình lập tức xuất hiện ở Đông Hải.
Anh nhìn thấy một đám ma vân cực lớn xuất hiện trên bầu trời của Đông Hải, trong ma vân hình thành cánh cửa không gian dẫn tới một ma vực nao đó. Ma vực này đang phun ra rất nhiều ma lực, tràn xuống một thời không thần bí ở bên dưới với ý đồ mở nơi đó ra.
Ngô Bình nhìn thì thấy trong thời không thần bí đó có các thánh đang say ngủ. Anh cười khẩy rồi tiến tới gần ma vân, sau đó há miệng ra hút ma lực vào miệng, thậm chí lực hút của anh còn ngày càng mạnh và hình thành một cái hố đen.
Ma vân bị hút vào trong, sau đó là một lối không gian phía sau dẫn đến ma vực.
Lúc này, trên khoảng không của ma vực Vô Cực chợt xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, lực hút của nó rất khủng khiếp, rất nhiều Ma tộc ở đây đều cảm nhận được.
Vì thế, các Ma tộc đều đã bị hút vào vòng xoáy, sau đó tiến vào một hố đen.
Hố đen này do vũ trụ nhỏ của Ngô Bình tạo ra, các Ma tôc vừa vào đó thì đã bị nghiền nát và biến thành một phần của vũ trụ nhỏ.
Sau đó, cả ma vực chấn động, thực vật, đất đá bên dưới đều biến thành bụi và bị cuốn vào trong vòng xoáy.
Các cường gải trong ma vực bị kinh động, vô vàn bàn tay đen ngòm thò lên cao để cùng che vòng xoáy ấy lại.
Ngô Bình đang hút mạnh thì bỗng không hút được nữa, anh nhìn thì thấy thời không đó đã bị cường giả đóng từ bên trong rồi.
Anh tiếc nuối rồi lẩm bẩm: “Sức mạnh của ma tộc đặc biệt thật, khi nào về mình có thể dùng chúng để bổ sung thiếu sót cho sào huyệt tà ma”.
Lúc này, có hai bóng người với ma khí vườn quanh xuất hiện ở gần đó.
Ngô Bình phát hiện họ là cường giả cấp kỷ nguyên, nhưng nhiều nhất chỉ là ba kỷ nguyên thôi nên anh không sợ.
“Các ngươi định phá thánh vực hả?”, anh hỏi.