Trong thời gian này, Ngô Bình cũng nhiều lần xuất hiện ở đại thế giới Thái Thanh, vận hành Thái Thanh Tiên Tông. lúc này, Thái Thanh Tiên Tông đã có hơn bảy triệu đệ tử, trong đó có gần năm triệu đệ tử Hư Tiên, hơn tám mươi lăm nghìn đệ tử Chân Tiên, Đạo Quân có một trăm năm bảy người, Đại Đạo Quân có hai mươi chín người, Đạo Tổ có sáu người!
Điều đáng nhắc đến là hai trăm năm trôi qua quá tẻ nhạt, Ngô Bình lại thường xuyên đến đây, nên anh và Diệp Băng Hi, Đường Băng Vân đã có con.
Đường Băng Vân sinh cho Ngô Bình một trai một gái. Bé gái tên là Lý Nhân, bé trai tên Lý Dật. Diệp Băng Hi hạ sinh một bé trai cho Ngô Bình, đặt tên là Lý Thái Nhất. Ba đứa trẻ sinh ra ở đại thế giới Thái Thanh, nhưng đến năm mười lăm, mười sáu tuổi, chúng lần lượt đưa đưa đến chỗ ông bà sinh sống. Tuy rằng chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi, nhưng tu vi của cả ba đều không thấp. Dù sao chúng cũng có huyết mạch Thánh Hoàng và huyết mạch Chân Tổ, trong cơ thể có năng lượng của vũ trụ chính, nên cả ba đều có tài năng hơn người.
Từ năm mười ba tuổi, Lý Nhân đã trở thành Đạo Quân, bây giờ đã đạt đến cấp bậc Đạo Tổ. Nếu không vì cảnh giới sau con đường tu tiên Nhân đạo chưa xuất hiện thì Lý Nhân đã là Đạo Tôn từ lâu rồi. Lý Dật và Lý Thái Nhất cũng ngang ngửa, đều ở trình độ Đạo Tổ. Đương nhiên, ngoại trừ việc là Đạo Tổ, cả ba cũng ở cảnh giới Chân Hoàng, Thánh Vương, thế nên thực lực thật sự có thể át cả Đạo Tôn, áp sát kẻ mạnh kỷ nguyên.
Đại thế giới Thái Thanh đã trải qua hai trăm năm, nhưng bên ngoài chỉ mới trôi qua vài ngày. Đợi mọi thứ ổn định, Ngô Bình mới đưa cả nhà đến thành Thủ Dương.
Sau hai trăm năm phát triển, quy mô của thành Thủ Dương đã mở rộng gấp ba lần. Theo ý của các trưởng bối, Ngô Bình đã đưa mười triệu người đến Tử Hư Cung, tham gia vào các công việc khác nhau. Trong tương lai, anh ta sẽ tiếp tục mở rộng địa bàn của mình ở Thiên Cung và đón thêm nhiều người đến đây.
Sau khi sắp xếp ổn thoả cho gia đình, Ngô Bình ở nhà một thời gian. Sự xuất hiện của Lý Dật, Lý Nhân, Lý Thái Nhất khiến nhà cửa rộn ràng hơn hẳn. Theo lý mà nói, đám Lý Dược Sư sinh trước, sẽ là anh lớn. Nhưng bọn Lý Dật đã sống một thời gian dài ở đại thế giới Thái Thanh nên trở thành người thành niên cả rồi.
Hôm nay, Ngô Bình và Đường Tử Di đã đi tìm hiểu khu vực mới trong Thiên Cung. Lý Dật và Lý Thái Nhất bèn gọi Lý Dược Sư và Lý Tinh Kiếm đến. Lý Dật cười nói: “Anh cả, anh hai, ở đây chán quá, hai anh theo bọn em ra ngoài chơi không?”
Lý Dược Sư là anh cả, Lý Tinh Kiếm là anh hai, tuy tuổi còn nhỏ nhưng dáng dấp đều cao lớn. Lý Dược Sư ra vẻ người lớn, bảo rằng: “Em ba à, bố không cho phép chúng ta tự ý ra ngoài, các em nên ngoan ngoãn ở nhà thì hơn”.
Lý Thái Nhất cười hi hi: “Anh cả, thực lực của bốn anh em chúng ta không thể nói là có thể đánh thắng kẻ mạnh kỷ nguyên, nhưng nếu gặp phải Đạo Tôn, Đạo Tổ này kia cũng không cần phải sợ mà? Đi ra ngoài chơi một tí rồi về trong ngày, bố sẽ không biết đâu”.
Dù sao Lý Dược Sư cũng chỉ là đứa trẻ, rất dễ dao động. Cậu bé nhìn sang Lý Tinh Kiếm, thấy đối phương chớp mắt nói: “Anh cả, nếu về trong ngày thì em cảm thấy không sao đâu”.
Lý Thái Nhất cất lời: “Anh cả, hay là chúng ta đi chơi ở gần đây thôi. Đại thế giới Thái Thanh cách Tiên Giới không xa, chúng ta đến Tiên Giới chơi đi. Hơn nữa, không phải dì Tuyết và chị Tiểu Tiên ở đó sao, chúng ta đến thăm họ luôn”.
Dì Tuyết mà họ nói là Đào Như Tuyết, chị Tiểu Tiên chính là Tiên Nhi.
Lý Dược Sư cũng nhớ Lý Tiểu Tiên. Cuối cùng cậu bé cũng bị thuyết phục: “Thôi được, chúng ta đi chơi một lát thôi, nhưng không được lâu quá. Và lúc ra ngoài, các em cũng phải nghe lời anh”.
Lý Dật đáp: “Dĩ nhiên rồi, bọn em đều nghe theo anh cả”.