Lúc đến thì khó nhưng lúc đi thì lại dễ hơn rất nhiều, rất nhanh đã đi đến lối ra vào, họ lần lượt bước ra khỏi cánh cổng đó.
Đám người này vừa xuất hiện thì phát hiện có không ít tu sĩ đang đợi ở bên ngoài. Nhìn thấy đám người Ngô Bình, các tu sĩ đều lên tiếng thảo luận bàn bạc.
“Sao lại đi ra nhanh thế? Có phải không có thu hoạch gì không?”
“Có lẽ không đâu, Thần Phá Tiêu cũng ở trong đó, cậu ta là thiêu kiêu đỉnh cấp đến”.
Ngô Bình cũng mặc kệ những lời đàm tiếu này, anh nói với Thần Phá Tiêu: “Anh Thần, chúng ta tạm biệt ở đây nhé”.
Thần Phá Tiêu chào anh: “Anh Lý, sau này chúng ta qua lại nhiều hơn nhé”.
Nói rồi Ngô Bình dẫn A Ly và Thiêu Tuyết Linh rời khỏi đây. Đi hết con đường Chân Thánh, anh phải đến gặp lão tổ Huyền Đô.
Khi mấy người Ngô Bình đến tiên giáo Thái Thanh, Ngô Bình cảm thấy rất ngạc nhiên khi thấy hiện tại tiên giáo Tiên Thanh đã vô cùng đổ nát, khắp nơi đều là xương cốt, thi thể. Những người chết đều là đệ tử và trưởng lão của tiên giáo Tiên Thanh.
Anh cực kỳ ngạc nhiên, vội vàng chạy đến đại thế giới Phiêu Miểu, thế nhưng khi anh bước vào đại thế giới lại phát hiện đại thế giới Phiêu Miểu đã sụp đổ hơn một nửa, không còn sự sống.
Anh cẩn thận tìm kiếm một hồi, bỗng đi đến một nơi, dùng tay chộp vào không khí, một không gian bí ẩn bị anh phá vỡ, một đôi chị em xinh đẹp rơi xuống từ bên trong, chính là hai chị em Long Tinh Nhi và Long Uyển Nhi.
Lúc này hai cô gái đang khóc, nhìn thấy Ngô Bình, Long Tinh Nhi nhào vào lòng anh: “Sư huynh, sư tôn bị người ta hại chết, tiên giáo Thái Thanh cũng không còn nữa”.
Ngô Bình vừa ngạc nhiên vừa tức giận: “Tinh Nhi, là sư tôn bảo em trốn ở đây à?”
Long Tinh Nhi vừa khóc vừa gật đầu: “Giây phút cuối cùng sư tôn đưa em và Uyển Nhi đến một thời không bí ẩn”.
Ngô Bình trầm giọng hỏi: “Tinh Nhi, hung thủ là ai thế?”
Long Tinh Nhi: “Một gia tộc có cường giả kỷ nguyên trấn giữ. Người đó phái người đến tiên giáo Thái Thanh, sau khi tìm hiểu rõ tình hình bên này thì đột nhiên gây loạn”.
Ngô Bình: “Kẻ đó tên gì?”
“Nhà họ Thương, tên dẫn người đánh vào đây là Thương Nguyên Cực. Bây giờ nhà họ Thương đã chiếm đại thế giới Thái Thanh rồi, nói là muốn làm bàn đạp để đi vào đại thế giới Thượng Thanh”.
“Nhà họ Thương! Anh biết rồi. Tinh Nhi, còn người nào khác sống sót không?”
Long Tinh Nhi: “Lúc đó mấy người sư tôn và sư tổ đã sắp xếp cho một nhóm người chạy trốn, nhưng em không biết tung tích của họ”.
Ngô Bình gật đầu: “Sư tôn có thể bảo vệ em thì chắc chắn cũng có thể bảo vệ được những người khác”.
Sau đó anh dẫn hai cô gái vào vũ trụ nhỏ của mình, sau đó đi đến đại điện Thái Thanh. Cũng không bất ngờ gì khi thấy đám hung thủ đó phái người canh gác ở đây.