Chương 4661

Ngô Bình: “Nhưng Nữ Oa rõ ràng tạo ra nhân loại vào bản kỷ nguyên, mà kỷ nguyên của nhân loại, rõ ràng không phải kỷ nguyên văn minh thứ nhất”.

Cô gái: “Nữ Oa tiếp thu đại đạo ở đây, sở hữu năng lực vượt qua thời không. Trong mắt bà ấy, không có quá khứ và tương lai, toàn bộ thời gian đều như nhau”.

Ngô Bình khẽ thở dài: “Cảnh giới quá lợi hại!”

Sau đó anh lại hỏi: “Tại sao cô lại muốn đánh chết những người tiến vào Hồng Mông?”

Cô gái: “Tôi chính là điện Hồng Mông, không phải tôi đánh chết bọn họ, là sức mạnh bản thể điện Hồng Mông làm hại bọn họ”.

Ngô Bình chớp mắt: “Điện Hồng Mông, hiện tại tôi không chết, có phải cũng nhận được truyền thừa của sư tổ Hồng Mông không?”

Cô gái hừ một tiếng: “Anh ấy hả, còn kém xa. Nơi này, chỉ là tầng ngoài đầu tiên, anh ở đây cũng chỉ có thể học được một chút tài lẻ mà thôi”.

Ngô Bình: “Tầng ngoài cùng sao? Bên trong còn có mấy tầng?”

Cô bé: “Điện Hồng Mông này có tổng cộng chín tầng, anh chỉ là tầng thứ nhất, đương nhiên cũng chỉ có thể học được chút tài lẻ bên ngoài”.

Ngô Bình: “Ban đầu Nữ Oa học đến tầng thứ mấy?”

Cô gái: “Tư chất Nữ Oa rất lợi hại, cuối cùng bà ấy vào đến tầng thứ tám lĩnh ngộ. Đa số sinh linh Hồng Mông, chỉ dừng lại ở tầng thứ ba hoặc thứ tư, có thể tiếng vào tầng thứ năm cũng không nhiều”.

Ngô Bình cười nói: “Tôi vẫn chưa đến tầng thứ hai, sao cô biết tôi không thành công?”

Cô gái: “Tốt nhất anh đừng đi, anh có thể ở đây, đều là dựa vào hạt nhân vũ trụ hỗ trợ, nhưng nó chỉ có thể bảo vệ anh đến đây thôi. Nếu đi đến tầng thứ hai, anh sẽ tan thành tro bụi ngay lập tức”.

Ngô Bình cười khổ: “Tôi yếu đến vậy sao?”

“Điện Hồng Mông, là nơi để các cao thủ cấp vũ trụ tu luyện, đương nhiên anh không so được rồi”.

Ngô Bình: “Điện Hồng Mông, Nữ Oa bây giờ đang ở đâu?”

Cô gái: “Bà ấy có mặt ở khắp mọi nơi, nhưng anh không nhìn thấy bà ấy, bởi vì tầng cấp sinh mạng các ngươi khác nhau. Giống như sinh linh thời không ba chiều sẽ không nhìn thấy sinh linh thời không bốn chiều. Anh ở trong mắt Nữ Oa cũng giống như một bức tranh trên tường, anh có thể tùy ý thay đổi nội dung trên tranh, còn anh ở ngoài tranh thì chỉ có thể để mặc an bài”.

Ngô Bình nhíu mày: “Tôi thảm đến vậy sao?”

“Không phải là thảm, dù sao người trong tranh cũng không biết bản thân mình là một bức tranh”.

“Nhưng anh cũng không cần phải nản lòng, anh có thể đến được điện Hồng Mông, chứng tỏ anh cũng là người có may mắn, sau khi anh quay lại sẽ gặp được phúc lớn”.

Ngô Bình: “Cảm ơn cô an ủi tôi”.

Sau đó, anh dùng hết sức cảm nhận những thứ ở tầng ngoài cùng. Tuy bên ngoài chỉ là da lông, nhưng Ngô Bình vẫn rất khó lĩnh ngộ, anh chỉ có thể lĩnh ngộ một chút ít ỏi trong đó.

Anh cũng không nản lòng vì chuyện này, dù sao, đạo lý cao thủ vũ trụ, chẳng lẽ anh lại không thể hiểu được sao?

Anh ngồi xếp bằng trong điện Hồng Mông, không biết qua bao lâu, anh cảm thấy như đã trôi qua một vạn năm rồi, mới dần dần hiểu ra, thứ mà điện Hồng Mông tầng đầu tiên muốn nói cho anh là gì.

Khi anh hiểu được đạo lý này, cô gái cười nói: “Anh có thể rời đi được rồi, chúc mừng anh, là nhân loại thứ ba được tiếp xúc với đại đạo Hồng Mông”.

“Hai người kia là ai?”. Ngô Bình vừa mở lời thì người đã bị một luồng sức mạnh đánh bay đi.

Cửa điện mở tung, anh bay ra ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play