Chương 4606

Trần Nhược Nhàn: “Con người của Vũ Văn Kỳ này mê đắm chuyện luyện đan, nếu anh ta biết anh là cao thủ luyện đan thì nhất định sẽ nghĩ cách tiếp cận anh, vậy thì có thể dụ anh ta ra khỏi phủ tiên đốc rồi”.

Ngô Bình: “Sao hả, trong phủ tiên đốc có trận pháp lợi hại lắm sao?”

Trần Nhược Nhàn: “Nhà Vũ Văn có ba sát trận được Thánh Hoàng để lại, trong đó có một trận đặt tại phủ tiên đốc, tên là Thiên Tuyệt Sát Trận, nghe nói uy lực vô cùng đáng sợ”.

Ngô Bình: “Lẽ nào Vũ Văn Kỳ không tùy tiện rời khỏi phủ tiên đốc sao?”

“Đúng vậy, phủ tiên đốc rất rộng, phần lớn thời gian anh ta đều ở trong phủ tu hành, mọi việc đều giao cho cấp dưới xử lý”.

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Chuyện này dễ, chúng ta tìm chỗ nào nghỉ lại, anh luyện vài mẻ đan dược, đảm bảo anh ta sẽ tìm đến gặp anh”.

Trần Nhược Nhàn gật đầu: “Được, vậy thì chuẩn bị ít đan dược trước, sau đó đến tham gia đại hội đan dược ở đây”.

Ngô Bình: “Đại hội đan dược? Ở châu Không Minh sao?”

Trần Nhược Nhàn cười, nói: “Người xưa gọi châu Không Minh là Dược Châu, chỗ này có đủ loại dược liệu sinh trưởng, luôn là nơi thu hút thầy luyện đan”.

Ngô Bình: “Thì ra là vậy. Chắc có không ít thầy luyện đan tham gia đại hội đan dược này nhỉ?”

Trần Nhược Nhàn: “Đúng thế, có một lực lượng thầy luyện đan nhất định đến tham gia, ngoài ra còn có rất nhiều người đến mua đan dược, vì vậy đây là một đại hội lớn”.

Ngô Bình: “Thật ra trước đây anh cũng là đan vương nhất phẩm tám sao, đan dược anh luyện ra chắc sẽ bán rất chạy”.

Trần Nhược Nhàn cười, nói: “Đan vương nhất phẩm, dù là thánh hoàng cũng phải nể đó”.

Ngô Bình: “Đi luyện ít đan dược trước đã”.

Trần Nhược Nhàn: “Cần đi mua ít dược liệu không? Mặc dù vẫn còn bảy ngày nữa mới đến đại hội đan dược nhưng bây giờ đã có rất nhiều người bán dược liệu rồi”.

“Mặc dù không cần lắm nhưng nếu đã có dược liệu thì chúng ta cứ đi xem thử đi, trên người anh cũng có rất nhiều dược liệu, vừa hay có thể bán bớt ít”.

Trần Nhược Nhàn dẫn Ngô Bình đến đại hội đan dược. Nơi tổ chức đại hội đan dược luôn được cố định, chia thành mấy khu, có khu bán dược liệu, có khu bán đan dược, có khu lại bán đấu giá. Nơi bán dược liệu cao cấp nằm quanh một hồ nước lớn, các thương nhân bán dược liệu xây dựng rất nhiều quầy hàng dọc theo bờ hồ, đủ loại kích thước và kiến trúc.

Trần Nhược Nhàn đến bên bờ hồ, nói: “Anh xem, chỗ này có nhiều cửa hàng thuốc quá. Giá cả của các cửa hàng này đều ở trên trời.

Ngô Bình: “Chắc số tiền khổng lồ này đều bị nhà họ Vũ Văn thu hết nhỉ?”

Trần Nhược Nhàn: “Đúng thế, bất cứ cửa hàng nào ở đây đều đáng giá mấy ngàn vạn tiền đạo, không phải thứ mà những người bình thường có thể trả nổi.

Ngô Bình bước vào một trong số các cửa hàng, đảo mắt nhìn quanh thì thấy có một số dược liệu mình cần, chất lượng cũng rất khá. Anh hỏi giá thì biết đều rất đắt đỏ, đều được tính bằng tiền đạo hết.

Anh chọn mua mười mấy loại rồi sang cửa hàng thứ hai.

Anh cũng có một số dược liệu mà tiệm thuốc thứ hai bán, hơn nữa số lượng còn rất nhiều, thế là anh nghĩ đến chuyện thuê một cửa hàng, bán lại số dược liệu dư để tránh lãng phí.

Thế là anh vào mấy chục tiệm thuốc, mua một số dược liệu và đại khái cũng hiểu được tình hình buôn bán dược liệu ở đây. Cuối cùng, anh tìm đến một cửa hàng bán hàng cho bên ngoài, ông chủ vẫn còn ở đó bán dược liệu, chỉ có điều hiện tại vẫn còn đang trong giai đoạn dọn kho.

Ông chủ cửa hàng thuốc ngồi uống trà trên bàn, mặt mày nhăn nhó, ánh mắt hơi mơ hồ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play