Chương 4520

Truy Điện: “Đây là một linh thuật cấp bảy, cậu đã học được nó ngay lập tức, xem ra cậu nên tu luyện một linh thuật cao cấp hơn”.

Ngô Bình cũng có ý định này, anh hỏi: “Tôi có thể tìm thấy linh thuật cấp cao hơn ở đâu?”

Truy Điện: “Vậy chúng ta phải đến thành phố lớn và tìm cách trà trộn vào những thế lực hàng đầu”.

“Thế lực hàng đầu? Chẳng hạn như?”

Truy Điện suy nghĩ một lúc và nói: “Cách đây hơn 3.900 dặm có một tòa thành tên Ngũ Đế. Trong thành có Ngũ Đế Môn. Ngũ Đế chính là năm siêu cao thủ. Họ đã từng thi đấu trong một trận đấu thị trấn nhỏ trong suốt nửa năm, để lại nhiều truyền thừa. Sau đó, một số tu sĩ đã đến thị trấn để quan sát và dần dần hình thành một môn phái, Ngũ Đế Môn. Từ đó, thị trấn dần dần thịnh vượng và hình thành thành Ngũ Đế như hiện nay”.

Ngô Bình hỏi: “Có phải Ngũ Đế rất mạnh không?”

Truy Điện cười nói: “Bọn họ đều là cao thủ đã tiến vào bốn cảnh giới lớn, cậu cảm thấy bọn họ có mạnh không?”

“Vậy có người tiến vào cảnh giới thứ năm chưa?”

Truy Điện lắc đầu: “Theo tôi biết thì hẳn là không có. Cảnh giới lớn thứ tư gọi là cảnh giới Thiên Đế, Ngũ Đế chỉ đột phá cảnh giới nhỏ thứ nhất, rất nhanh sau đó liền mất”.

Ngô Bình sửng sốt: “Ngũ Đế đều mất rồi sao?”

Truy Điện gật đầu: “Ngũ Đế vốn có thể rời đi nơi này, nhưng vì theo đuổi cảnh giới cao hơn mạnh hơn nên quyết định mạo hiểm ở lại, năm nhân vật lớn cứ như vậy mà chết đi, thật đáng tiếc”.

Ngô Bình im lặng, lúc đó anh sẽ lựa chọn thế nào, sẽ chọn ở lại hay bình yên rời đi?

Truy Điện nhìn anh, nói: “Đừng nói cậu muốn học theo Ngũ Đế nhé?”

Ngô Bình cười nói: “Chúng ta đi thành Ngũ Đế trước đi, ta muốn biết năm đó Ngũ Đế đạt tới cảnh giới gì”.

Truy Điện: “Đừng lo lắng, cậu vẫn còn hơn mười ngày. Trong khoảng thời gian này, hãy cố gắng tu luyện và cố gắng tiến vào cảnh giới lớn thứ hai”.

Ngô Bình: “Cảnh giới lớn thứ hai là cái gì?”

Trong mắt Truy Điện tràn đầy khao khát, nó nói: “Cảnh giới lớn thứ hai tên là cảnh giới Vĩnh Thần”.

Ngô Bình: “Cảnh giới Vĩnh Thần cũng sử dụng linh niệm sao?”

Truy Điện: “Còn sớm mà, linh niệm sẽ thay đổi mấy lần mới có thể tiến vào cảnh giới Vĩnh Thần”.

Lúc này, Hoàng Văn Xương bưng một cái nồi tới, cười nói: “Cậu bạn, đây là cháo thịt bò tôi nấu cho cậu, cậu nếm thử xem. Nhân tiện tôi mang cho cậu một bộ công pháp nữa, hi vọng sẽ hữu ích cho cậu”.

Ngô Bình tiếp nhận bộ công pháp, trong đó thực sự viết các phương pháp tu luyện của ba cảnh giới nhỏ phía sau cảnh giới Linh Khu, anh mỉm cười và nói: “Cảm ơn ông Hoàng”.

Hoàng Văn Xương nói: “Tôi biết rằng cậu giờ rất cần những công pháp này. Cậu cứ tu luyện từ từ, giờ chúng ta hãy ăn cháo trước”. Vừa nói, ông ta vừa múc cháo vào bát.

Ngô Bình cảm ơn, thấy cháo vẫn còn nóng, anh nói chuyện với Hoàng Văn Xương và đặt bát sang một bên.

Truy Điện cách đó không xa, nó liếc thấy không có người chú ý, liền vươn đầu một hơi húp sạch cháo trong bát. Khi Hoàng Văn Xương phát hiện ra thì đã quá muộn, ông ta “Ôi chao” một tiếng: “Con ngựa này sao lại tham ăn như vậy!”

Ngô Bình cười nói: “Kệ đi, để nó ăn”.

Hoàng Văn Xương cực hận Truy Điện, nhưng chỉ đành cầm nồi rời đi.

Ông ta vừa đi, Truy Điện nói: “Trong cháo này có thuốc, trong người tôi lại không có cảm giác khó chịu”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play