Chương 4476
Ngô Bình: “Bàn Nguyên, ngươi thực sự nghĩ rằng chỉ một trận pháp này có thể áp chế ta?”
“Chẳng lẽ còn không phải?”, Bàn Nguyên hỏi ngược lại: “Ngay cả Đạo Tôn cũng trốn không thoát khỏi đại trận này. Ta không tin thực lực của ngươi vượt qua Đạo Tôn!”
Ngô Bình: “Nếu là một tháng trước, có lẽ ta thực sự không thể làm gì được. Nhưng bây giờ, trận pháp này không thể bẫy được ta”.
Anh vừa nói, ngọn lửa dưới chân lan dần ra, trong nháy mắt bao trùm mấy vạn dặm, sau đó toàn bộ đại lục đều bị biển lửa bao trùm.
Ngọn lửa hoàn toàn không chịu sự trấn áp của trận pháp, rất nhanh đã lan vào trung tâm của trận pháp, luyện hóa trận nhãn.
Bàn Nguyên giật mình, nó hét lên: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Ngô Bình đáp: “Nguyên Hỏa của ta có sở trường là luyện hóa đại trận. Trận pháp này thật sự rất tốt, hiện tại ta sẽ hoàn toàn luyện hóa nó, để cho ngươi được mở mang tầm mắt, nhìn thấy uy lực thực sự của nó!”
“Bùm!”
Toàn bộ đại lục trong nháy mắt hóa thành tro bay, hàng tỷ đường vân của trận pháp sáng lên, bị ngọn lửa bao trùm, dần dần hình thành một đại trận vô song.
Đại trận và cả ngọn lửa trở lại cơ thể của Ngô Bình, hợp nhất với anh và trở thành một phần sức mạnh của anh!
Ngay lập tức, khí tức của Ngô Bình bạo phát và khí chất của anh ta trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Bàn Nguyên sắc mặt thay đổi chóng mặt, run run hỏi: “Ngươi luyện hóa đại trận sao?”
Ngô Bình thản nhiên đáp: “Trận pháp này tên là Thiên Nộ, bản chất của nó là lửa và lôi điện, cho nên ta có thể dễ dàng luyện hóa.”
Bàn Nguyên toàn thân run rẩy, đột nhiên khuỵ xuống, cầu xin: “Thượng tiên, xin thứ lỗi cho tiểu nhân, tiểu nhân có tội!”
Ngô Bình nhìn nó đáp: “Ban nãy ngươi còn muốn giết ta, hiện tại lại muốn ta tha mạng, ngươi cho rằng ta có thể làm vậy sao?”
Bàn Nguyên vội vàng nói: “Tiểu nhân đã nói, trong huyết mạch của tiểu nhân có rất nhiều ký ức. Nếu thượng tiên không giết tiểu nhân, về sau còn có nhiều lợi ích!”
Ngô Bình cười lạnh: “Thứ ngu ngốc như ngươi, ta giữ lại làm gì?”
Bàn Nguyên: “Tiểu nhân lập tức ra ngoài giết đám người Lục Dưỡng Cơ để xả giận cho thượng tiên!”
Ngô Bình: “Ta nhớ rõ, Lục Dưỡng Cơ này đến từ điện Đan Hoàng phải không?”
Bàn Nguyên: “Vâng. Người này là một trong những đan sư chủ chốt của điện Đan Hoàng, cũng là trưởng lão ở đó”.
“Hắn đã mua chuộc ngươi như thế nào?”
“Lục Dưỡng Cơ đã hứa sẽ cho con trai tôi một số đan dược, hắn cũng hứa sẽ cho tôi một ít. Những loại đan dược của hắn cũng có ích với tôi, vì vậy tôi đã tham lam và làm những việc hắn sai bảo”.
Ngô Bình: “Ngươi biết những gì về điện Đan Hoàng?”
“Truyền thừa của điện Đan Hoàng đến từ ba kỷ nguyên trước, trong điện có hai cao thủ kỷ nguyên trấn giữ”.
Ngô Bình khá kinh ngạc: “Còn có cao thủ kỷ nguyên ở đó sao?”
Bàn Nguyên: “Nếu không thì tiểu nhân cũng sẽ không làm việc cho một con người nhỏ bé”.
Ngô Bình đến gần, ấn lên đầu Bàn Nguyên hai cái, nói: “Ta đã tạo cấm chế trên người ngươi. Ngươi đi giết Lục Dưỡng Cơ đi, lát nữa quay lại gặp ta”.