Chương 4466
Trong động Hoả Vân này có một vị Hoả Vân Đạo Tôn. Người này từng đắc đạo trong động này rồi sống luôn ở trong đó.
Ngô Bình lúc này đã đưa Kiều Nô vào trong động tiên, sau đó giải phóng ra khí tức Đại Thánh rồi trực tiếp hạ cánh xuống trước cửa động Hoả Vân. Khí tức của anh quá mạnh mẽ, vừa tới đã đánh động khiến cho một đám trẻ con xếp thành hai hàng chạy ra khỏi động. Đằng sau đó là một người đàn ông tuấn tú râu đen da trắng.
Người đàn ông này chính là Hoả Vân Đạo Tôn. Ông ấy chắp tay cười nói: “Đại Thánh giá đáo mà không nghênh đón từ xa, xin lượng thứ”.
Tuy là Đạo Tôn, nhưng trước mặt Đại Thánh, ông ấy vẫn phải cung kính. Xét cho cùng, số lượng Đại Thánh trên thế giới này ít hơn Đạo Tôn rất nhiều.
Ngô Bình cười nói: “Hoả Vân đạo hữu, tôi đã nghe danh ông từ lâu. Hôm nay có việc đi ngang qua nơi này, cho nên tiện tới đây thăm ông một chút. Tôi cũng không có gì quá quý giá, đây là hai viên đan dược, xin vui lòng nhận lấy”.
Hai viên đan dược này là Đại La Kim Đan do Ngô Bình luyện chế. Sau khi uống chúng, người bình thường có thể trực tiếp thăng cấp lên Đạo Quân.
Hỏa Vân Đạo Tôn mừng rỡ, vội vàng nói: “Đại Thánh quá khách sáo rồi, tôi không dám nhận đan dược quý giá như vậy”.
Ngô Bình cười nói: “Đạo hữu, không có chi”.
Sau nhiều lần từ chối, Hoả Vân Đạo Tôn cuối cùng cũng nhận lấy đan dược rồi vội vàng mời Ngô Bình vào trong động.
Có một động trời rất độc đáo bên trong động Hoả Vân, nó có diện tích lớn và nhiều kiến trúc đã được xây dựng ở đây. Khi đến đây, Ngô Bình cảm thấy nơi này không hề tầm thường, dù cho Hoả Vân Đạo Tôn chỉ mới mở ra một phần nhỏ, vẫn còn rất nhiều không gian chưa được khám phá.
Hoả Vân Đạo Tôn mời Ngô Bình đến một đại điện, sai người mang trà quý và quả tiên mà ông ấy cất giữ lên. Ngô Bình được tiếp đón một cách hết sức nồng hậu.
“Đại Thánh đang định đi đến nơi nào vậy?”
Ngô Bình cười nói: “Tôi đi gặp một người bạn thôi”.
Hỏa Vân Đạo Tôn: “Nếu như Đại Thánh có thời gian, mời ở lại đây chơi mấy ngày”.
Ngô Bình cười đáp: “Động Hoả Vân này thực sự là một nơi tốt, linh khí ở đây rõ ràng là khác với thế giới bên ngoài”.
Hỏa Vân Đạo Tôn: “Đúng vậy. Hỏa Vân Giới vốn là một vũ trụ sắp được sinh ra, nhưng lại bị một bậc đại năng luyện hóa thành Hỏa Vân Giới. Về sau, một vị đại năng của Tiên tộc đã chiếm được nơi này, lấy nơi này làm trung tâm để lập ra Hoả Vân Tiên Tông. Tu vi của tôi chính là đến từ vị đại năng của Tiên tộc đó”.
Ngô Bình sửng sốt: “Nơi này thực sự là vũ trụ sắp ra đời sao? Vậy thì sức mạnh của bậc đại năng kia thật là kinh người!”
Hỏa Vân Đạo Tôn: “Đúng vậy. Tư chất của tôi có hạn, cho tới nay cũng chỉ mở ra được một phần nhỏ của Hỏa Vân Giới”.
Ngô Bình: “Ồ, tại sao không mở thêm những nơi khác nữa?”
Hỏa Vân Đạo Tôn lắc đầu: “Trí tuệ cùng thực lực của tôi không cho phép tôi mở ra thêm nhiều không gian hơn nữa. Có điều giờ tôi đã rất hài lòng rồi, mặc dù chỉ có nhiêu đây thôi nhưng cũng đủ để các thế lực ở đại thế giới Thượng Thanh đều phải nể mặt tôi vài phần. Bởi chỉ chỗ tôi mới có Hoả Vân tiên tinh, hơn nữa Hỏa Vân sát trận ở nơi này cũng đủ uy hiếp bọn họ”.
Ngô Bình: “Hoả Vân Đạo Tôn nghĩ đúng lắm”.
Hỏa Vân Đạo Tôn cười nói: “Đại Thánh, người ngay không nói lời mập mờ. Chi bằng Đại Thánh nói rõ mục đích tới đây là gì, nếu như tôi có thể làm được thì nhất định sẽ tận lực giúp đỡ”.