Chương 4453

Tổng cộng có hai mươi món vũ khí được đặt trước mặt mọi người. Người dẫn chương trình cười nói: “Những binh khí này tới từ nhiều kỷ nguyên khác nhau, chủ nhân của bọn chúng từng là kẻ mạnh tuyệt thế của một kỷ nguyên. Các vị công tử có thể thử giao tiếp với các binh khí, nếu có thể hàng phục cược một món binh khí thì sẽ được năm mươi điểm”.

Ngô Bình: “Có thể lấy binh khí đã bị mình hàng phục đi không?”

Người dẫn chương trình cười đáp: “Đương nhiên rồi. Công tử hàng phục được binh khí nào thì món binh khí ấy sẽ thuộc về công tử”.

Số 10 đứng bên cạnh hừ một tiếng: “Từ xưa đến nay vẫn chưa có ai hàng phục được binh khí ở đây đâu, anh nghĩ nhiều quá rồi đấy!”

Phản ứng của người đứng dưới đài cũng không khác là bao, đều cảm thấy không có khả năng này lắm.

Người dẫn chương trình tiếp tục nói: “Lần này, công tử vẫn là người đầu tiên bắt đầu!”

Ngô Bình gật đầu, anh bước lên đài của người dẫn chương trình, lần lượt bước qua trước hai mươi món binh khí. Lúc anh bước qua một cái chùy sao băng, trong lòng có cảm ứng nên giơ tay nắm lấy chuôi của nó.

Chùy sao băng này có một cái chuôi màu đen, bề mặt khắc hoa văn, to bằng ba ngón tay, dài hơn một mét. Trên chuôi có gắn một sợi xích màu đen, to bằng hai ngón tay, dài chừng hai mét. Đầu mút của sợi xích là một quả tạ đầy gai nhọn, vô cùng nặng.

Anh phải dùng đến ba phần sức lực mới miễn cưỡng nhấc được quả tạ này lên.

Vừa tiếp xúc, năng lượng Ngô Bình có được trong vu đỉnh trước đó đã cộng hưởng với cái chùy này, sau đó huyền quang chín màu chấn động, phóng thích ra năng lượng của Vu tộc, đồng thời không ngừng rót vào chùy sao băng.

Một vài giây sau, chùy sao băng đã rung lên một cái, tự động bay lên, sau đó những cấm chế và then chốt bên trong nó đã được Ngô Bình lần lượt gỡ bỏ.

Một lát sau, Ngô Bình đã cảm thấy mình và chùy sao băng này hợp làm một thể, dường như nó là một phần trong cơ thể mình. Hơn nữa, cấm chế trong chùy sao băng vô cùng mạnh mẽ, thậm chí nó có thể hấp thu được một số thần thông và tuyệt học của anh.

Anh khẽ động tâm niệm, chín trong số một trăm linh tám tuyệt học anh vừa lĩnh ngộ được đã hòa tan vào chùy sao băng, chùy sao băng phát ra ánh sáng chín màu, sát khí dữ dội.

“Sao cơ? Anh ấy đã hàng phục được một thanh binh khí rồi!”, mọi người rất kinh ngạc. Điều này nằm ngoài dự liệu của bọn họ, dù sao thì từ xưa tới nay chưa có ai thành công làm được việc này. Ở các kỳ đại hội Thượng Thanh, phần thi này chỉ thi cho có lệ vậy thôi!

Thu được chùy sao băng, Ngô Bình tiếp tục đi tới, lần này anh bước qua một viên gạch màu xanh, bề mặt viên gạch khắc đầy phù văn, cũng cực kỳ nặng, lần đầu tiên Ngô Bình cũng không thể nhất nó lên nổi.

Viên gạch này khiến anh có cảm giác rất gần gũi. Lúc năng lượng của anh giao tiếp với nó, thì năng lượng trong hoang đỉnh đã cộng hưởng với nó.

Bỗng chốc, viên gạch nhẹ đi khá nhiều, anh cầm nó trong tay rồi bắt đầu tế luyện.

Chỉ một lát sau, viên gạch xanh đã phóng thích ra ánh sáng chói lòa, hoàn toàn hòa làm một với anh, cầm trên tay nhẹ như tơ hồng.

“Lợi hại! Lại hàng phục thêm được một binh khí kỷ nguyên nữa rồi!”

Ngô Bình lại nhìn những binh khí khác, nhưng tiếc là không tìm được thêm cái nào phù hợp.

Người dẫn chương trình cười nói: “Chúc mừng công tử số 9 có được hai món binh khí. Mời các công tử khác thử!”

Không có gì bất ngờ, những người còn lại có cố gắng cỡ nào cũng không hàng phục được món binh khí nào cả, thậm chí bọn họ còn không giao tiếp được với binh khí nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play