Chương 4397

Ngô Bình cười nói: “Chỉ là tà ma cỏn con, thuộc hạ trước đây của tôi có thể giải quyết được, không dám làm phiền ba vị tiên đốc. Hơn nữa các anh vừa mới tới, cứ để các anh em nghỉ ngơi đã. Thế này đi, tôi cho các anh nghỉ phép ba tháng, ba tháng sau tôi sẽ để các anh giúp sức”.

Ba người nghe vậy thì sốt hết cả ruột. Nếu thật sự đợi ba tháng sau thì bọn họ không có canh mà húp mất!

Long Thành Đạo: “Thần tướng đại nhân, tuy ba người chúng tôi kém xa ngài, nhưng ít nhiều gì cũng có chút kinh nghiệm chiến đấu. Mong Thần tướng cho chúng tôi cơ hội xông pha chiến trường, để tận lực cho Tiên Đình!”

Ngô Bình hơi khó xử: “Nhưng tướng sĩ bên cạnh tôi đều muốn đánh trận, sợ là…”

Lý Trảm Thần: “Thần tướng, ngài chỉ cần hạ lệnh, trận nhỏ chúng tôi cũng đánh, trận lớn thì chúng tôi càng giỏi đánh!”

Ngô Bình bèn nói: “Vậy được. Trong sông có một sào huyệt của tà ma, tôi chuẩn bị tới công phá nó. Không biết trong đó còn có bao nhiêu tà ma, ba vị tướng quân cùng xuất binh với tôi đi. Nhưng có một điều, tôi là chủ soái, tôi nói gì thì các anh phải phục tùng như vậy, nếu không sẽ xử phạt theo quân pháp!”

“Rõ!”, ba người đồng thanh đáp.

Cứ như vậy, Ngô Bình thống lĩnh năm vị Đốc tướng quân cùng hơn năm triệu đại quân tiến đến bờ sông.

Năm vị Đốc tướng quân tề tựu ở lều lớn, cùng bàn bạc kế sách.

Long Thành Đạo: “Thần tướng, cứ đợi thế này cũng không phải cách, phải dụ tà ma trong đó ra mới được”.

Vũ Thiên Lăng: “Đúng vậy, hoặc là chúng ta đánh xuống dưới sông!”

Ngô Bình: “Trong này có một sào huyệt tà ma, tôi thấy thứ đó rất quỷ dị. Đúng rồi, các vị tướng quân có biết lai lịch của tà ma không?”

Lý Trảm Thần: “Nghe nói khi xưa, Hoàng đế thứ hai của thời Tiên quốc đã tìm người nghiên cứu về linh hồn, muốn thông qua cách nâng cao linh hồn để con người đạt được thực lực như Thần tộc. Những người phụ trách nghiên cứu đều là những người thông minh nhất thời bấy giờ, cộng thêm việc có tài nguyên của Tiên quốc hỗ trợ, việc nghiên cứu tiến triển thần tốc. Nhưng sau này, nghiên cứu xảy ra vấn đề, một vài người tiếp nhận thí nghiệm trở thành quái vật người không ra người ma không ra ma, thứ nhập được vào cơ thể người được gọi là tà ma. Chắc đây là nguồn gốc của tà ma”.

Ngô Bình hiểu được, có lẽ lời đồn này có một phần là sự thật, nhưng phần lớn sự thật đã bị che giấu đi.

Anh nói với năm vị tiên đốc: “Mọi người trấn thủ bên ngoài, tôi vào sào huyệt của tà ma một chuyến”.

Nghe Ngô Bình nói muốn vào sào huyệt của tà ma, Kỷ Nhược Phi vội nói: “Thần tướng, quá nguy hiểm, mong anh hãy nghĩ cách khác”.

Ngô Bình cười nói: “Không sao đâu, tôi chỉ đi xem thử ra sao thôi”.

Năm vị Đốc tướng quân ở tại chỗ đợi, Ngô Bình đi thẳng tới bên bờ sông, khẽ nói: “Mở đường!”

Nước sông bỗng dừng chảy, mặt nước hình thành một bậc thang hướng xuống, anh cứ vậy bước xuống bậc thang cho đến đáy sông.

Dưới đáy sông có một hang ngầm cực lớn, không biết thông với nơi nào, gió lạnh thổi từ bên trong ra.

Ngô Bình nhìn rồi nhảy xuống hang ngầm. Anh rơi xuống tầm mấy nghìn mét rồi bỗng được một luồng khí lưu đỡ lấy. Lúc này, anh nhìn thấy phía trước mặt mình là một mảng sương mù màu đỏ.

Anh bước về phía sương mù, sương mù cũng gom lại bay về phía anh. Anh nhanh trí, lập tức bắt chước khí tức tà ma. Anh đã tiếp xúc với rất nhiều tà ma nên bắt chước rất giống.

Sương mù màu đỏ lướt qua người anh rồi tự động mở ra một con đường. Anh nhìn thấy phía cuối con đường là một thứ giống với tổ ong cực kỳ lớn. Cái tổ ong này dài đến chục nghìn mét, rộng mấy nghìn mét, bên trong có vô số vách ngăn tinh thể giống như những tảng ong. Trong mỗi vách ngăn tinh thể đều đang thai nghén một bào thai, bên trong có sinh vật hình người đang lớn lên nhanh chóng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play