Chương 4379
Ngũ công chúa bật cười, khi cười vẻ mặt cô ta không hề có dáng vẻ con người nên có, trở nên rất huênh hoang. Dù sao yêu cũng chỉ là yêu, tính tình tàn ác, nói trở mặt là trở mặt.
“Ở đây không ai có thể làm trái ý của ta, mặc dù anh có ơn với Bôn Lưu nhưng cũng không thể”.
Ngô Bình hừ một tiếng: “Con người tôi không thích người khác uy hiếp mình”.
Nói rồi anh vung tay lên, phụ nữ xinh đẹp ở khắp điện đều bị anh thu vào hết trong Động Thiên, sau đó anh sải bước đi về phía Ngũ công chúa.
Ngũ công chúa sửng sốt, sau đó cười nói: “Chẳng phải anh đã thu hết vào rồi sao?”
“Bốp!”
Ngô Bình đánh một cái lên mặt cô ta, Ngũ công chúa sửng sốt, sau đó trên mặt xuất hiện rất nhiều vảy, hai bên má đều có những vết nứt hệt mang cá.
“Anh dám đánh tôi?”
“Bốp!”
Ngô Bình lại đánh thêm một cái nữa, sau đó giơ tay ra xách cô ta lên, lạnh nhạt nói: “Một con cá yêu mà thôi, cô tưởng mình là công chúa thật đấy à?”
Ngũ công chúa muốn phản kháng nhưng bị Ngô Bình túm lại, cô ta không thể nào động đậy.
“Dẫn tôi đến hang Yêu!”, anh nói.
Ngũ công chúa ngạc nhiên, sau đó tức giận nói: “Anh đến hang Yêu làm gì?”
Ngô Bình: “Nghe Bôn Lưu nói, tất cả yêu ở Bắc Hải đều có liên quan đến hang Yêu, tôi muốn đi xem thử ra sao”.
Vẻ tức giận của Ngũ công chúa dần biến mất, cô ta nói: “Nếu anh đã muốn đi thì tôi dẫn anh đi là được chứ gì”.
Tướng quân Bôn Lưu đó khiếp sợ, ngây ngốc đứng đó không dám động đậy, vì hắn biết rõ thực lực của Ngô Bình.
Ở một bên khác, Ngũ công chúa biến thành một con cá lớn màu vàng trốn vào đại dương, Ngô Bình đi theo sau nó.
Bơi được vài tiếng, không biết đi được bao xa rồi, phía trước xuất hiện một cái hang dưới đáy biển rất lớn. Động này không ngừng hút hết lượng nước biển lớn vào trong, cái hang tối đen như mực.
Ngũ công chúa quay đầu lại nhìn Ngô Bình: “Đây là hang Yêu, anh dám vào không?”
Ngô Bình hiểu ra tại sao nữ yêu này lại muốn dẫn anh đến đây. Anh không thể nhìn thấu được hang Yêu này.
Anh hỏi: “Chẳng phải đã nói sinh linh vào trong hang Yêu sẽ biến thành yêu sao?”
Ngũ công chúa: “Đó chính là yêu thú đời đầu, như đám yêu thú bọn ta đều là đời sau của yêu thú đời thứ nhất. Theo những gì cha ta nói, yêu thú đời đầu tiên ở cả Bắc Hải không quá một trăm con yêu thú. Một trăm yêu thú đời đầu này dần được sinh ra trong rất nhiều năm”.
Đúng lúc này, Ngô Bình nhìn thấy một mạch nước ngầm xuất hiện, nước trong đó vòng xoáy với tốc độ cao, kéo theo rất nhiều tôm cá vào hang Yêu.
Anh nhíu mày: “Đám tôm cá này bị hút vào trong đó thì sẽ thế nào?”
Ngũ công chúa: “Bị bóng tối vô tận nuốt chửng, mỗi ngày đều có rất nhiều sinh linh trong biển bị cuốn vào nhưng những sinh linh có thể sống sót đi ra ngoài, đồng thời tiến hóa thành yêu, bắt đầu từ sự tồn tại từ hang Yêu cho đến bây giờ chưa đến một trăm yêu thú”.
Lúc này giọng của Núi thần vang lên: “Nếu cậu muốn xuống dưới, tôi có thể đảm bảo cho cậu không gặp chuyện gì cả”.
Ngô Bình: “Tiền bối biết lai lịch của hang Yêu này sao?”
Núi thần: “Nếu ta không lầm, cái gọi là hang Yêu này hẳn là một trong các bảo vật quan trọng kỷ nguyên của kỷ nguyên này, tác dụng của nó là mở ra sự tiến hóa cho các sinh vật. Đương nhiên, tôm cá bình thường này tiến đây đều sẽ chết, nhưng cậu thì khác, cậu đã đi trên con đường tiến hóa của bản thân, sau khi vào đó cậu chỉ có thể như hổ mọc thêm cánh, như cá gặp nước. Tất nhiên, chủ yếu là có tôi ở bên cạnh bảo vệ cậu”.