Chương 4374

Sức lực con cá này rất mạnh, đáng tiếc nó nằm trong tay Ngô Bình, cũng giống như con kiến nhỉ vậy, không có sức phản kháng.

Con cá gấp gáp, truyền âm nói: “Thả tôi đi, tôi còn phải đi báo tin cho Ngũ công chúa!”

Ngô Bình rất hiếu kỳ, hỏi: “Ngũ công chúa nào?”

Cá lớn nói: “Con gái thứ năm của yêu tổ Bắc Hải, anh không biết sao?”

Ngô Bình: “Ồ, Bắc Hải này còn có một yêu tổ sao?”

Thực lực của yêu tổ ít nhất cũng thuộc cấp bậc Thánh Ngũ, cực kỳ đáng sợ.

Anh hỏi: “Mày không đi báo tin, nhảy lên thuyền tôi làm gì?”

Cá lớn: “Vừa nãy có mấy tên hải yêu truy sát tôi, tôi bất đắc dĩ phải nhảy lên đây tránh bị đuổi giết”.

Ngô Bình: “Mày cũng được xem là hải yêu, tại sao bọn họ lại muốn đuổi giết mày?”

Cá lớn: “Tôi nghe trộm được kế hoạch làm phản của chúng, đương nhiên bọn chúng sẽ không muốn thả tôi đi rồi. Trước đó, tôi đã bị giết một lần rồi, buộc lòng phải đưa thần hồn vào con cá này, không ngờ lại bị bọn họ đuổi giết đến”.

Ngô Bình lại càng hiếu kỳ, anh hỏi tiếp: “Kẻ làm phản là thuộc hạ của ai, yêu tổ sao?”

Cá lớn: “Đương nhiên là thuộc hạ của hang yêu Bắc Hải rồi. Bọn họ liên lạc với một yêu tinh bạch tuộc của Bắc Hải, muốn nhân lúc yêu tổ bị thương rồi bế quan để giết hại Ngũ công chúa, cướp đoạt hang yêu”.

Ngô Bình thoáng chốc đã tìm thấy trọng điểm, anh hỏi: “Hang yêu này rất quan trọng với bọn chúng sao?”

Cá lớn: “Đương nhiên rồi, tổ tiên của yêu tinh Bắc Hải, hơn phân nửa đều sinh ra ở hang yêu, chỉ cần kiểm soát được hang yêu, đồng nghĩa kiểm soát được chúng yêu của Bắc Hải”.

Ngay lúc này, vô số hơi thở hùng mạnh kéo đến, thoáng chốc đã khóa chặt Ngô Bình và cá lớn, một âm thanh vang lên xung quanh, cực kỳ hung tàn lạnh lẽo: “Tên loài người kia, ta khuyên ngươi đừng lo chuyện bao đồng! Rời khỏi nơi này, sẽ tha chết cho ngươi!”

Ngô Bình cười lạnh: “Loại tôm tép như mày nhiều lời vậy sao?”

Nói rồi, anh đánh ra một chưởng từ xa, mặt nước gần đó nổ tung, một con tôm lớn chừng năm thước bay ra, trực tiếp rơi lên thuyền.

Ngô Bình cầm đao, rạch thịt tôm từng đường, bỏ lên lò than nướng ăn, mùi vị cũng không tệ.

“Ngươi… lại dám ăn thịt tướng quân Tôm Càng của chúng ta, to gan lắm!”. Một hải yêu khác lớn tiếng quát.

“Ừ, bây giờ đang là mùa ăn cua”. Nói xong, anh bèn vươn tay, vói vào mặt nước, một con cua lớn chừng cái thớt bị kéo lên bờ, anh lập tức gõ mai cua, lấy gạch cua như thủy tinh ra.

Hai mắt anh phát sáng, nói: “Ăn với thịt ba chỉ, làm bánh bao cua không tệ chút nào”.

Nghĩ đến bánh bao cua, anh bỗng phóng hóa thân, đưa nguyên liệu vào trong cung, để người trong nhà nấu ngay.

“Tướng quân cua và tôm đều bị đánh chết rồi, mau chạy đi!”

Không biết là ai hét lên, mặt biển bỗng nổi sóng, rất nhiều hải yêu đều rút khỏi hiện trường.

Nhìn thấy Ngô Bình tiện tay đã giết chết hai tướng quân hải yêu, cá lớn vô cùng khâm phục, bèn nói: “Tại hạ là thiên tướng Bôn Lưu dưới trướng yêu tổ, đa tạ ơn cứu mạng của thượng tiên!”

Ngô Bình: “Anh muốn đi đâu, tôi đưa anh đi một đoạn”.

Vị thiên tướng tên Bôn Lưu vội nói: “Đến nơi này, đi thêm ba mươi vạn dặm nữa là thủy cung Bắc Hải”.

Ngô Bình: “Đi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play