Sau khi uống hai tách trà, anh và La Khởi Vân trò chuyện vui vẻ, đến lúc pha trà, anh lấy ra một ít lá trà đã sao trước đó, đích thân pha một tách cho mấy người nếm thử.

Khi hương trà bay ra, hai mắt Minh Lam sáng lên, cô ta mặt dày ngồi xuống, nói: “Lý công tử, tôi có thể nếm thử một chút không?”

Ngô Bình cũng không thèm so đo với cô ta, cũng rót cho cô ta một cốc.

La Khởi Vân nhấp một ngụm, đôi mắt đẹp lấp lánh, cô ấy thốt lên: “Trà ngon! Mặc dù chỉ có một chút thay đổi về hương vị, nhưng mỗi mùi hương đều vô cùng tinh khiết, thật sự rất tuyệt vời!”

Ngô Bình cười và nói: “Tôi kiếm tiền bằng cách sao loại trà này, vì vậy tôi chỉ làm bảy giai đoạn mùi hương”.

La Khởi Vân vội hỏi: “Lý công tử, anh có thể tạo nhiều nhất bao nhiêu giai đoạn mùi hương?”

Ngô Bình: “Chín giai đoạn đầu tiên rất dễ dàng, nhưng nếu muốn đạt được một sự thay đổi về chất ở giai đoạn thứ mười thì cần một số kỹ năng”.

La Khởi Vân khẽ run lên: “Anh có thể khiến mùi hương đạt đến tầng thứ mười sao?”

Cô ấy không thể không kinh ngạc, vì trà ở giai đoạn thứ mười, mùi hương sẽ tự thăng hoa, đạt đến một cảnh giới mới trong truyền thuyết, vô cùng tuyệt vời! Hơn nữa theo như cô ấy biết, chỉ có ông nội cô ấy mới có thể khiến trà đạt đến trên giai đoạn thứ mười, và cũng chính là Trà Thánh đương thời!

Tuy rất kinh ngạc nhưng La Khởi Vân không hề hoài nghi lời Ngô Bình, cô ấy nói: “Lý công tử, có thể cho tôi nếm thử loại trà trên giai đoạn thứ mười không?”

Ngô Bình cười nói: “Đương nhiên là được. Chỗ cô La có lá trà tươi ngon không?”

La Khởi Vân vội nói: “Có. Mấy ngày trước ông nội cho tôi hơn bảy cân ‘Thiên Vận’. Thiên Vận mọc ở một nơi trong khu vực Thiên Ngoại Thiên, số lượng rất ít, mỗi năm chỉ có thể sản xuất 30 đến 50 cân. Ông nội có thể lấy được hơn bảy cân là vì ông ấy là bạn lâu năm với chủ vườn trà”.

Ngô Bình nhìn những lá trà này thì hai mắt phát sáng, cười nói: “Quả nhiên là lá trà tốt, mỗi một phiến lá đều có ẩn chứa quy tắc của trời đất, thật hiếm có!”

Nói xong anh lấy ra một phiến lá để thử, cảm nhận dược lực của nó. Mấy phút sau, anh lấy ra lò Bát Quái bắt đầu sao trà.

Sao trà dễ hơn luyện đan nhiều. Nhưng lần này anh lại cho thêm một vài vị thuốc.

Nhìn quá trình anh sao trà, La Khởi Vân trợn tròn mắt: “Lý công tử, anh đâu phải là sao trà nữa, đây chính là luyện thuốc mà!”

Ngô Bình cười nói: “Đúng vậy. Trà cũng là thuốc. Ví dụ như loại trà Thiên Vận này chính là một loại thuốc cực tốt. Muốn phát huy hiệu quả của nó thì phải luyện chế tỷ mỉ”.

Trong lúc nói thì trà đã sao xong, anh vỗ lò Bát Quái, khoảng nửa cân lá trà ập ra, mỗi một phiến lá đều trông như chứa bùa chú, chúng lơ lửng trên không trung phát ra ánh tiên rực rỡ.

Thấy lá trà như vậy, La Khởi Vân kích động tới nỗi toàn thân run rẩy, nói: “Ba năm trước ông nội tôi cũng từng sao một lô trà như thế này. Nhưng trà ông sao chỉ có một phần trăm là đạt đến trình độ như thế này!”

Ngô Bình cười nói: “Tôi sẽ pha một tách cho cô La”.

Vừa nói tay phải anh vừa nắm lại, năm luồng nước từ trong không trung hiện ra được rót vào trong chén trà. Sau khi rót được một phần ba lượng nước, anh ném lá trà vào và tiếp tục rót nước.

Thoáng cái, một làn hương thơm thoang thoảng tỏa ra.

La Khởi Vân cầm tách trà bằng cả hai tay và nhấp một ngụm nhẹ. Sau đó, cô ấy cảm thấy rằng giữa môi và răng xuất hiện một sự thay đổi kỳ diệu về mùi hương, nhanh chóng đạt đến giai đoạn thứ mười của mùi hương.

Sau đó hương thơm được ủ và thăng hoa, bước sang một cảnh giới mới, rồi sinh ra mùi hương giai đoạn mười một. Mùi thơm này cộng hưởng với đại đạo của trời đất, khiến toàn thân cô ấy bừng sáng, lộ ra vẻ mặt vô cùng thoải mái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play