Cô gái kia khẽ gật đầu với Ngô Bình, sau đó nghiêng người nhường đường, mỉm cười nói: “Công tử, ban nãy trót đắc tội, mời lên tầng”.
Ngô Bình thầm nghĩ, cô gái này khá hiểu chuyện đấy: “Được”.
Tới tầng năm, quả nhiên phẩm chất của đan dược ở nơi đây cao hơn chút. Mỗi một loại đan dược được đặt trên giá riêng biệt, ở bên cạnh có lời giới thiệu chi tiết, thậm chí viết rõ cả dược liệu trong thành phần, như thế cũng tiện cho Ngô Bình.
Anh nhanh chóng ưng ý một loại đan dược có tên là “Cửu Chuyển Thần Lực Đan”: dùng loại đan này có thể nâng cao và cường hóa thần lực trong cơ thể, là một loại đan dược quý giá hơn cả thần đan chính hướng, không dễ gì luyện chế được. Cửu Chuyển Thần Lực Đan bậc một như thế này, giá bán lên đến ba mươi lăm nghìn Thần Vương tệ.
Cô Tư kia đứng cách đó không xa, khẽ mỉm cười, dường như rất kiên nhẫn với Ngô Bình.
“Cô gái, tôi muốn lấy viên đan này”.
Cô gái mỉm cười: “Anh thật khéo chọn, loại đan này chỉ có Linh Phong Đan lâu chúng tôi bày bán, hiệu quả nâng cao sức mạnh của nó vô cùng rõ rệt. Từng có vị đại thần thành công thăng cấp thành Thần Vương nhờ mua loại đan thần lực này”.
Ngô Bình đáp: “Ừm, đúng là đan dược không tồi. Tôi có thể lên trên xem tiếp không?”
Cô gái đáp: “Tất nhiên là được, mời anh”.
Tới tầng sáu, số lượng đan dược ít đi khá nhiều, chỉ có hơn hai mươi loại. Ngô Bình đảo một vòng, ưng ý một viên đan dược tên là Ngũ Giáp Thần Đan được bao bọc bởi Ngũ Trọng thần quang phù văn. Dùng loại đan này là có thể sở hữu hàng phòng ngự Ngũ Trọng trong cơ thể, nếu gặp vấn đề trong lúc tu luyện, hàng phòng ngự được khởi động, từ đó có thể ngăn chặn hiệu quả tiêu cực.
Khỏi cần nghi ngờ gì, muốn luyện chế được loại đan dược này vô cùng khó khăn. Sau khi xem qua dược liệu, Ngô Bình cảm thấy có lẽ mình cũng luyện chế được, bèn nói: “Cô gái, tôi lấy cả viên đan này nữa”.
Ngũ Giáp Thần Đan tuy là đan dược bậc hai, nhưng giá bán lên đến một trăm hai mươi nghìn Thần Vương tệ.
Cô gái hỏi: “Thưa anh, Ngũ Giáp Thần Đan là loại đan mà giai đoạn Thần Vương mới dùng được, anh mua cho ai thế?”
Ngô Bình đáp: “Tặng bạn bè”.
Cô gái mỉm cười: “Anh thật hào phóng. Tầng bảy vẫn còn sáu loại đan dược khác, anh có muốn xem không?”
Ngô Bình đáp: “Tất nhiên là muốn”.
Hai người tới tầng bảy, không gian nơi này còn nhỏ hơn, chỉ bày bán sáu loại đan dược, lần lượt đặt trong những chiếc lồng thủy tinh. Vừa tiến vào, Ngô Bình đã chú ý tới một viên đan đang tỏa ra vô số hào quang, dường như được liên kết với chiều không gian khác.
Anh liếc mắt nhìn qua, đan dược này có tên là Thiên Duy Thần Đan, sau khi uống vào sẽ sở hữu sức mạnh kết nối cùng ba nghìn chiều không gian, nhờ đó mà tôi luyện hình hài cùng tinh thần.
Thấy Ngô Bình chú ý tới Thiên Duy Thần Đan, cô gái nói: “Loại đan này do một nhân vật tầm cỡ luyện chế, cả thiên hạ chỉ có một viên duy nhất. Tiếc rằng nó chỉ là đan dược bậc bốn, nếu không giá bán sẽ cao hơn hiện tại nhiều lần”.
Ngô Bình liếc mắt nhìn, giá bán lên đến bốn trăm năm mươi nghìn Thần Vương tệ. Anh điềm tĩnh nói: “Tôi lấy nó”.
Sau cùng, anh trả sáu trăm năm mươi sáu nghìn Thần Vương tệ, cô gái bỏ bớt số lẻ cho anh, chỉ cần sáu trăm nghìn Thần Vương tệ.
Khi thanh toán, cô gái mỉm cười: “Tôi họ Hoàng, Hoàng Y Đình”.
Ngô Bình hỏi: “Cô là người nhà họ Hoàng?”