Chương 3882

Mọi người đều chấn động. Đáp án chính xác của câu hỏi này đã quá rõ ràng. Đi theo Ngô Bình tất nhiên sẽ có tiền đồ hơn.

Thấy mọi người đều dao động, anh bèn nói: “La Ngọc, lại đây”.

La Ngọc liếc nhìn Mã Chiêm Nguyên rồi cắn răng đi đến trước mặt Ngô Bình, cung kính đáp: “Thánh nhân”.

Ngô Bình bảo: “Tôi sẽ lấy cậu làm ví dụ, để các trưởng lão và đệ tử thấy được bản lĩnh của tôi”.

Dứt lời, anh chưởng lên đ ỉnh đầu La Ngọc, một luồng sức mạnh diệu kỳ liền rót vào cơ thể đối phương. Không đến nửa khắc sau, La NgọcLa Ngọc đã thay da đổi thịt.

La Ngọc cảm nhận được rất rõ sự thay đổi này, kinh ngạc hô lên: “Thánh nhân, hình như tôi đã mạnh lên, tâm trí sáng tỏ, thể chất cũng vượt xa ngày trước”.

Ngô Bình hỏi: “La Ngọc, trước đây tiên căn của cậu ở mức nào?”

La Ngọc đáp: “Thưa Thánh nhân, là tiên căn thuần cửu phẩm”.

Ngô Bình nói: “Tiên căn thuần cửu phẩm là kém nhất trong tiên căn thuần. Bây giờ cậu vào kiểm tra lại xem”.

Nói xong, anh phất tay một cái, mọi người đã đến tiên điện kiểm tra tiên căn.

La Ngọc nghiến răng, đặt tay lên tiên đạo châu.

Ngay lập tức, tiên đạo châu sáng bừng, trưởng lão phụ trách kinh ngạc thốt lên: “Tiên căn thuần tam phẩm!”

Ngô Bình cười nói: “Từ cửu phẩm lên tam phẩm, cũng khá ổn. Đây chỉ là hiệu quả sơ bộ, chờ cơ thể cậu thích ứng với trạng thái bây giờ, sẽ có thể đạt đến tiên căn thuần nhị phẩm, thậm chí là tiên căn thuần nhất phẩm”.

Ai nấy đều ngưỡng mộ vô cùng. Chưởng một cái thôi đã biến thành tiên căn thuần tam phẩm, quá thần kỳ!”

Ngay lập tức, có một trưởng lão nòng cốt đứng ra: “Thánh nhân mới là niềm hy vọng của Thánh Tiên Tông. Tôi bằng lòng xem ngài là tông chủ!”

Một người đã tỏ thái độ, những trưởng lão còn lại cũng thi nhau đứng ra, sau đó là các đệ tử.

Cuối cùng, đứng sau Mã Chiêm Nguyên chỉ còn không đến hai mươi người, đều là họ hàng hoặc người chia sẻ lợi ích với Mã Chiêm Nguyên.

Sắc mặt của Mã Chiêm Nguyên rất tệ: “‘Đại đế Thiên Võ, cậu làm vậy là rất quá đáng”.

Ngô Bình hờ hững đáp: “Lắm lời thật. Bây giờ ông đi được rồi đấy, Thánh Tiên Tông không còn quan hệ gì với ông nữa”.

Mã Chiêm Nguyên tự biết mình không phải đối thủ của Ngô Bình, nghiến răng nói: “Thế gian bé nhỏ lắm, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”

“Đi thong thả”, Ngô Bình bảo: “Ông không còn là người của Thánh Tiên Tông nữa, giao toàn bộ tài nguyên của Thánh Tiên Tông ra đây”.

Mã Chiêm Nguyên cả giận: “Ức hiếp người khác quá đáng!”

Ngô Bình lãnh đạm nói: “Nhanh lên đi”.

Không còn cách nào khác, Mã Chiêm Nguyên đành giao nộp pháp khí chứa đồ trên người mình và các món đồ giấu ở động thiên.

Ngô Bình có năng lực nhìn thấu vạn vật nên có thể thấy rõ mọi thứ, Mã Chiêm Nguyên không thể giữ lại món đồ nào, ngay cả một viên linh thạch cũng phải giao ra.

Cuối cùng, đám người này chẳng mang theo được gì, ảo não rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play