Ngô Bình: “Bên cạnh tôi có một con Chân Long, là huyết mạch cự long hỗn mang, tính ra thì tổ long của Đông Hải là chắt trai của ông ta”.
Tư Không Vũ ngạc nhiên: “Huyết mạch cự long hỗn mang? Vậy thành tựu sau này của nó chắc chắn hơn hẳn vị kia của Đông Hải”.
Ngô Bình: “Thế nên chuyện này có thể từ từ giải quyết, tôi đang chuẩn bị luyện chế Thuần Huyết Đan để nâng cao huyết mạch Tiểu Hoàng Long, đợi đến khi nó mạnh hơn, tôi sẽ giúp nó vào Đông Hải”.
Nói rồi anh bảo Tư Không Vũ tiếp tục canh giữ Thất Châu, còn anh thì về Linh Xuyên bằng trận vận chuyển.
Anh gọi Tiểu Hoàng Long đến hỏi: “Long tộc các cậu chỉ cần có đủ tài nguyên, chắc hẳn không khó để tăng tu vi chứ nhỉ?”
Mắt Tiểu Hoàng Long sáng rực: “Ít nhất trước khi tôi trở thành thần long bất tử, không có rào cản tu hành”.
Ngô Bình giật mình: “Không có rào cản sao? Nói thế thì cậu rất nhanh có thể trở thành tổ long?”
Tiểu Hoàng Long đắc ý: “Đương nhiên”.
Sau đó nó lại thở dài: “Nhưng Long tộc của tôi tiêu tốn quá nhiều, mặc dù anh có tiền, chỉ sợ không thể nào cung cấp đủ cho tôi đến cảnh giới Tổ Long”.
Ngô Bình: “Chưa chắc đâu, cậu nói đi bây giờ cậu cần gì?”
Tiểu Hoàng Long: “Đối với tôi, hiện giờ tu luyện là để nâng cao huyết mạch của tôi, huyết mạch cự long hỗn mang của tôi càng thuần khiết thì thực lực càng mạnh, cảnh giới càng cao”.
Ngô Bình: “Chuyện này thì dễ, giờ tôi sẽ luyện chế Thuần Huyết Đan”.
Anh lấy Tứ Hoang Lò Thần ra, sau đó bắt tay vào luyện chế Thuần Huyết Đan để làm tăng huyết mạch Long tộc thuần khiết.
Lò thứ nhất, anh luyện được ba viên rồi để Tiểu Hoàng Long uống thử hiệu quả. Cùng lúc đó anh bảo Kim Tử đi gọi Long Thanh Khâm đ ến.
Long Thanh Khâm trước giờ vẫn tu luyện trong Động tiên, bây giờ thực lực cũng đã đạt đến cấp Chân Tiên nên chắc cũng không yếu kém hơn Tiểu Hoàng Long là bao.
Khi nhìn thấy Tiểu Hoàng Long, Long Thanh Khâm cảm nhận được khí tức đáng sợ trong huyết mạch của nó, đây là sự áp chế về mặt huyết mạch.
Lúc này Tiểu Hoàng Long mở mắt ra nói: “Nồng độ huyết mạch của của cự long hỗn mang của tôi tăng lên khoảng ba mươi phần trăm, hiệu quả rất rõ”.
Nói rồi nó mới để ý đến Long Thanh Khâm, nó huýt sáo: “Người đẹp”.
Long Thanh Khâm ngơ ngác, Ngô Bình đá một cú vào Tiểu Hoàng Long: “Cô ấy là Long Thanh Khâm, là chị của tôi”.
Tiểu Hoàng Long lập tức nghiêm túc lại: “Thì ra là chị Thanh Khâm, sau này chị cứ gọi tôi là Tiểu Hoàng”.
Ngô Bình: “Tôi hỏi cậu này, bây giờ độ thuần khiết huyết mạch của cậu là bao nhiêu?”
Tiểu Hoàng Long: “Có lẽ là một phần trăm huyết mạch tổ long hỗn mang, dù sao truyền thừa lâu như thế rồi, huyết mạch đã bị pha loãng khá nhiều”.
Ngô Bình cười mỉa: “Một phần trăm? Nói thế thì ít nhất tổ tiên của cậu có bảy lần pha loãng huyết mạch?”
Tiểu Hoàng Long thở dài: “Hết cách rồi, muốn tìm được một Long tộc có huyết mạch hỗn mang trên đời này quá khó, tổ tiên của tôi chỉ có hạ thấp yêu cầu là kết hôn với Long tộc bình thường”.
Long Thanh Khâm nói: “Huyền Bình, Thuần Huyết Đan này cũng có hiệu quả với tôi sao?”
Ngô Bình: “Ừ, đan dược này không chỉ có hiệu quả với Long tộc mà còn có tác dụng với Yêu tộc”.
Nói rồi anh đưa cho Tiểu Kim và Long Thanh Khâm mỗi người một viên đan dược.