Anh vừa đứng dậy vừa nói: “Để anh đưa em về”.

Rồi anh lập tức đưa Ngô Mi và Diệp Thanh Vũ rời khỏi hiện trường. Sau khi đưa hai cô gái về nhà, anh liền quay lại Long Kinh, dùng bí pháp để truy tìm tung tích của Mỹ Ngọc.

Mỹ Ngọc sống ở nhà anh đã lâu, giống như em ruột của anh vậy. Nay Mỹ Ngọc vô cớ bị bắt đi, anh nhất định phải điều tra rõ ràng.

Anh truy tìm đến tận vùng Cực Bắc của đại lục Côn Luân. Nơi này bị băng tuyết bao phủ, nhìn đâu cũng thấy một màu trắng tinh.

Nhưng khí tức của Mỹ Ngọc đã biến mất ở gần đây. Cô ấy đã đi đâu mất rồi? Anh liền dùng năng lực nhìn thấu vạn vật, phát hiện ở đây có dấu vết của du hành thời không. Điều này chứng tỏ ngay tại nơi này, người phụ nữ kia đã đưa Mỹ Ngọc rời khỏi đại lục Côn Luân!

Sắc mặt của anh rất tệ. Mỹ Ngọc bị kẻ khác bắt cóc ngay trước mặt anh, chuyện này biết phải giải thích với bà nội như thế nào đây? Mỹ Ngọc luôn ở bên cạnh Tôn Ái Bình. Nay cô ấy biến mất, bà nội chắc chắn sẽ rất lo lắng.

Không có thu hoạch gì, anh chỉ đành quay về, tìm đến thiên chủ Thanh Tuyết và báo chuyện này cho cô ta biết.

Thiên chủ Thanh Tuyết nói: “Năng lực của cậu đã ở cấp bậc Đạo Quân, thế mà người phụ nữ kia có thể khiến cơ thể cậu bị hạn chế, còn dùng chiêu thức của thần vực, điều này chứng tỏ người đó rất có khả năng là một bán thần tu tiên”.

Ngô Bình ngạc nhiên: “Bán thần tu tiên?”

Thiên chủ Thanh Tuyết gật đầu: “Thần tộc từng bồi dưỡng một nhóm bán thần, giúp họ có huyết mạch Thần tộc rồi thì tiếp tục tu tiên, sau đó sản sinh thêm nhiều kẻ mạnh. Loại tu sĩ này luôn có thể tiến xa hơn ở cảnh giới Thần Tiên, đến cảnh giới Chân Tiên, thường thì họ có thể đối chọi với các Đạo Quân bình thường. Năm xưa tôi từng gặp phải hai tu sĩ loại này, cực kỳ khó đối phó”.

Ngô Bình nói: “Xem ra Thần tộc có vô số cách khống chế loài người!”

Thiên chủ Thanh Tuyết bảo: “Trong chuyện này, cậu cũng không cần tự trách. Người phụ nữ kia rất có khả năng là bán thần cấp Đại Đạo Quân. Cậu sống sót được đã là may mắn”.

Ngô Bình thở dài: “Tôi phải nhanh chóng đột phá cảnh giới Bất Tử, nếu không thì ngay cả người bên cạnh mình cũng không bảo vệ được”.

Thiên chủ Thanh Tuyết nói: “Ừ, đúng là cậu cần phải đột phá càng sớm càng tốt. Tôi vừa nhận được tin, vì muốn đối chọi với sự sắp xếp của Đại Thiên Tôn ở nước Long, Thần tộc đã phái một nhóm bán thần cực mạnh đến đại lục Côn Luân. Nước Long rất có khả năng bị huỷ diệt”.

Ngô Bình hỏi: “Ồ, Đại Thiên Tôn sắp khai chiến với Thần tộc ư?”

Thiên chủ Thanh Tuyết đáp: “Không đến mức khai chiến, nhưng lãnh đạo cấp cao của nước Long có thể sẽ phải “thay máu”, người của Đại Thiên Tôn bị buộc rời đi, các nhân vật nòng cốt đều sẽ được thay thế bằng bán thần”.

Ngô Bình nói: “Đại Thiên Tôn đã sắp xếp lâu như vậy, e là không cam lòng đâu nhỉ?”

Thiên chủ Thanh Tuyết trả lời: “Dĩ nhiên. Vậy nên quá trình này sẽ kéo dài khá lâu, đôi bên gặp khó khăn gì sẽ phải ứng phó ngay. Còn nữa, tôi nghe nói các bán thần đã khống chế được kẻ mạnh ở biển, còn đại lục Tuyết Nguyên đã bị bán yêu kiểm soát. Hiện nay đại lục Song Tử đang trong quá trình phát triển, không bao lâu nữa, chắc hẳn cũng sẽ bị bán thần nắm giữ”.

Ngô Bình bảo: “Chiêu này của Thần tộc độc ác thật đấy, dùng Nhân tộc khống chế Nhân tộc”.

Thiên chủ Thanh Tuyết nói: “Đâu có gì kỳ lạ. Chúng ta đều đang sống trong Khuyên giới, tất nhiên phải chịu sự bài bố của nó”.

Cô ta nhìn Ngô Bình: “Chúng ta thiếu sự lãnh đạo của một người mạnh, mà cậu có thể trở thành người lãnh đạo ấy”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play