Triệu Thanh Dương nói: “Tông chủ đã luyện hóa quẻ Tiên Thiên, chỉ có người mới có tư cách làm tông chủ”.
Ngô Bình: “Tôi thấy nên chọn một người trong số mọi người làm tông chủ”.
Mọi người đều lắc đầu, dù thế nào cũng bảo phải để Ngô Bình làm tông chủ. Ngô Bình thấy mọi người đều thành tâm thế thì cười nói: “Được mọi người ưu ái như vậy, tôi không từ chối nữa. Nhưng chuyện thành lập Quái Tông để sau đã, dù sao thì chuyện này trọng đại, dù thế nào cũng phải được chưởng môn và các trưởng lão đồng ý”.
Các tông chủ nhiệt tình, đều muốn nhanh chóng thành lập Quái Tông, giờ nghe Ngô Bình nói thế mới hiểu bọn họ đã quá vội vã.
Ngô Minh Trạch nói: “Tông chủ nói phải, chuyện này dù thế nào cũng phải được chưởng môn đồng ý, sau đó chúng ta lại bàn bạc chuyện lập tông mới”.
Hoàng Hậu Hiền: “Ha ha, nói đúng, chúng ta không cần sốt ruột, dù sao tông chủ cũng sẽ không chạy”.
Ngô Bình: “Mọi người, tu vi của tôi còn thấp, mọi người cũng cần chuẩn bị một chút. Tôi cảm thấy hay là thế này, sau khi tôi thành Thiên Tiên sẽ thành lập Quái Tông, trong khoảng thời gian này, mọi người hãy bàn bạc cẩn thận các chi tiết sau khi hợp nhất. Dù sao trước kia là các tông môn khác nhau, bây giờ hợp lại làm một, việc này liên quan đến rất nhiều phân chia lợi nhuận, nhất định phải cân nhắc cẩn thận”.
Mọi người đều cảm thấy điều đó hợp lý và tất cả đều đồng ý.
Ngô Bình vừa luyện hóa quẻ Tiên Thiên, cần ổn định, mọi người không quấy rầy, nói vài câu liền rời đi.
Tiêu Thái Tôn: “Huyền Bình, kế hoạch tiếp theo của con là gì?”
Ngô Bình: “Sư phụ, trong khoảng thời gian này, con sẽ ở lại Thiên Đạo Môn để làm quen với nơi này”.
Nếu anh muốn trở thành chủ nhân của một tông trong tương lai, tất nhiên anh cần phải hiểu rõ về Thiên Đạo Môn.
Tiêu Thái Tôn gật đầu: “Ừ. Thiên Đạo Môn có thế lực hùng hậu, nếu như con có thể đứng vững ở chỗ này, điều này rất có lợi tương lai của con”.
Ngô Bình: “Sư phụ, con nhớ rằng có một đại sư luyện đan năm sao ở Thiên Đạo Môn?”
Tiêu Thái Tôn cười nói: “Có một người tên là Lạc Ngưng Đan. Sao thế, con muốn gặp người đó sao?”
Ngô Bình: “Còn mấy ngày nữa Thiên Vực mới mở ra, con muốn gặp người đó”.
Tiêu Thái Tôn nói: “Người đó ở vườn đan Thanh Minh, cực đông của Thiên Đạo Môn. Con cũng là đại sư luyện đan, có thể giao lưu với cô ấy. Được rồi, vi sư không quấy rầy con tu luyện nữa”.
Sau khi Tiêu Thái Tôn rời đi, Tử Phi đi vào, cười nói: “Chúc mừng anh”.
Ngô Bình nhìn cô ấy, nói: “Tử Phi, em định đối phó nhà họ Ngụy như thế nào?”
Tử Phi: “Nhà họ Ngụy biết rằng em sẽ trở lại chắc chắn sẽ hại em. Đến lúc đó thì anh có thể ra tay”.
Ngô Bình: “Ừm, đúng là như vậy. Chúng ta hãy chờ xem”.
Vẫn còn sớm, Ngô Bình tiếp tục làm quen với quái bàn Tiên Thiên. Sau khi tinh luyện quẻ Tiên Thiên, anh không chỉ hoàn thiện ý nghĩa Quẻ của mình mà còn thu được một pháp khí cực kỳ mạnh mẽ. Bây giờ với sự trợ giúp của quái bàn Tiên Thiên, anh có thể ngay lập tức bày ra một đại trận vô song để bẫy và giết kẻ thù. Trong tương lai, tu vi của anh càng cao, uy lực của quái bàn Tiên Thiên càng lớn.
Thời gian còn lại, anh dùng để tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh. Lúc trước anh đã tu luyện đến tầng chín, trở thành Ngự Lôi chân nhân, sắp đạt đến tầng mười, Cự Linh chân nhân.
Cự Linh chân nhân có sức mạnh vô hạn, cần phải phát huy hết tiềm năng của cơ thể để đạt đến cảnh giới Cự Linh.
Ngô Bình đã mở Nhân Tàng chung cực, sự phát triển thể chất của anh đã đạt đến cực hạn, trở thành Cự Linh chân nhân không khó, chỉ cần giải quyết trong chốc lát.