“Ầm ầm!”
Cổng cung điện bị đẩy ra dễ dàng, bên trong sương mù bao phủ, một bảo vật được bao bọc bởi ánh sáng lơ lửng trong điện.
“Mau bảo vệ quái bàn!”, hộ vệ ngoài điện gào to.
Ngô Bình nhìn thấy bảo vật ngay lập tức, đó là một cái quái bàn, bên trên có khí tức của Thánh nhân.
Mắt anh sáng lên, liền giơ tay tóm về phía quái bàn. Quái bàn tỏa ra ánh đen, định vọt ra khỏi tầm tay anh. Nhưng anh đã hiểu được ý nghĩa Quẻ, liền hấp thu ánh sáng đen này. Quái bàn rung lên ong ong, ngoan ngoãn rơi vào tay anh.
Mắt anh phát sáng, liền cười nói: “Đây là Hậu quái bàn?”
Anh cất nó đi, người anh hóa thành tia chớp. Một tiếng sấm vang lên, anh liền biến mất.
Ngô Bình cầm quái bàn rời khỏi Uyên Thánh cảnh, anh về thẳng nhà. Anh thả Lý Nguyên Tượng ra khỏi động thiên, cậu ấy rất xấu hổ, nói: “Bố ơi, con sai rồi”.
Ngô Bình hỏi: “Sai chỗ nào?”
Lý Nguyên Tượng khẽ thở dài: “Con không nên nhẹ dạ tin tưởng người khác”.
Ngô Bình: “Cô bé nhà họ Dương kia thì sao?”
Lý Nguyên Tượng lạnh nhạt nói: “Chính cô ấy cho con uống nước có độc nên con mới hôn mê”.
Ngô Bình vỗ vai cậu ấy, nói: “Không sao, trong nhà có rất nhiều mỹ nữ, con thích người nào cũng được”.
Lý Nguyên Tượng lắc đầu và nói: “Con sẽ không theo đuổi các cô gái nữa, con phải tu luyện chăm chỉ và cố gắng đánh bại bố”.
Ngô Bình cười nói: “Muốn đánh bại bố thì phải cố gắng lên”.
Anh sợ Lý Nguyên Tượng nghĩ không thông nên không trách mắng mà nhờ Đường Tử Di khai sáng cho cậu ấy.
Chuyến này Ngô Bình chém đầu lão tổ nhà họ Dương, chín ngọn núi còn lại trong núi Thập Thánh có phản ứng khác nhau, có người kinh hãi, có người hả hê.
Ngô Bình không buồn quan tâm đ ến những vấn đề này, anh đến nơi luyện công, lấy Hậu Thiên quái bàn ra để lĩnh hội và dùng nó để hoàn thành ý nghĩa Quẻ.
Anh thực hiện trong suốt bảy ngày.
Bảy ngày sau, một bóng quẻ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời toàn bộ Linh Xuyên. Dưới bóng hư ảo của quẻ này, chúng sinh chấn động, sâu dưới đất, cá dưới nước, chim trên trời, con người đang lao động lần lượt ngước nhìn.
Bóng quẻ chậm rãi xoay tròn, hội tụ một luồng linh lực giữa thiên địa khiến cho linh lực Linh Xuyên nhanh chóng tăng lên mấy lần!
Sau đó, bóng quẻ biến mất, Ngô Bình bước ra khỏi phòng bế quan.
Cho đến nay, anh đã lĩnh ngộ thành công hai tầng đầu tiên của ý nghĩa Quẻ, anh chỉ còn một bước nữa là đạt đến viên mãn.
“Muốn lĩnh ngộ trọn vẹn ý nghĩa Quẻ, e rằng phải dựa vào quẻ Tiên Thiên”. Anh lẩm bẩm nói. Quẻ Hậu Thiên chỉ có thể giúp anh lĩnh ngộ hai tầng đầu tiên, tầng thứ ba yêu cầu quẻ Tiên Thiên.
Anh không chỉ lĩnh hội ý nghĩa Quẻ mà còn luyện thành công các quái bàn do vua để lại, đây là thánh khí có sức mạnh phi thường, có thể đánh địch hoặc dàn trận.
Sau khi hiểu được ý nghĩa Quẻ, Ngô Bình tiếp tục mở Nhân Tàng. Lần này, thứ anh muốn mở ra chính là Nhân Tàng thứ ba.
Nhân Tàng này mạnh hơn và anh đã phải mất một thời gian mới mở nó ra. Đột nhiên, một không gian kỳ dị xuất hiện, không gian này tràn ngập năng lượng thần bí, nhưng những năng lượng này lại phân tán khắp nơi, giống như từng đám mây trắng lơ lửng giữa không trung.