Lúc này, ba mươi sáu đoạn thiên văn trong Dương thần của anh sáng lên, sinh ra một loại lực hút thần bí. Cùng lúc đó, thần văn và phù hiệu trên thiên bia cũng nhoà đi, sau đó đồng loạt biến mất. Cuối cùng, thiên bia sụp đổ, hoá thành một đống đổ nát.
Lúc văn tự biến mất, bên cạnh ba mươi sáu đoạn thần văn trong Dương thần của anh xuất hiện những phù văn, thần văn huyền diệu, chúng nó tổ hợp thành hàng xung quanh ba mươi sáu đoạn thần văn, hình thành một bộ công pháp vô thượng!
Ngô Bình kinh hãi, anh đã lần lượt tới lĩnh ngộ hai tấm thiên bia, anh sợ bị người khác phát hiện nên vội rời khỏi đó đi tìm Liễu Nhan.
Liễu Nhan đang tới thăm một người bạn thân của mình thì thấy Ngô Bình quay về, cô ấy hỏi: “Đệ đã xem xong rồi à?”
Ngô Bình: “Lạ ghê, thiên bia lại sụp rồi ạ”.
Liễu Nhan ngơ ra: “Cái gì? Tấm thiên bia thứ hai cũng sụp đổ rồi à?”
Liễu Nhan kéo anh bay về phía thành Hạ Vương, nhìn thấy Liễu Thiên Tuần thì lập tức báo cáo sự việc.
Liễu Thiên Tuần sững sờ một lúc lâu mới nói: “Lần này lại càng thêm loạn rồi!”
Ông ấy suy nghĩ rồi nói với Liễu Nhan: “Con đưa Tiểu Bình tới Lôi Hải tu luyện đi, không có gì đừng quay về”.
Liễu Nhan gật đầu: “Vâng!”
Cô ấy lại dẫn Ngô Bình bay một đoạn nữa, sau đó tới không phận của một vùng biển. Biển này có màu bạc, trong nước đầy ắp những tia chớp vàng, lôi khí nồng đậm từ nước biển bốc lên, toả vào không trung. Xem ra lôi khí ở cả Cửu Lôi Tiên Vực đều từ nơi này mà ra.
Liễu Nhan: “Tiểu Bình, cha cũng là nghĩ cho em, bảo em tới đây tu hành trước, em đừng tự ý đi đâu nhé”.
Ngô Bình: “Chị Nhan, em biết rồi ạ”.
Lúc này có người bay qua, hỏi lai lịch của bọn họ, Liễu Nhan nói chuyện với đối phương. Chẳng mấy chốc người kia đã nói: “Cậu ấy chỉ có chín ngày, ở thêm thì phải trả tiền”.
Nghe đến trả tiền, Ngô Bình hỏi: “Trả bao nhiêu tiền?”
Người kia đáp: “Mỗi canh giờ một trăm triệu đồng Thần Long”.
Ngô Bình giật cả mình, ăn cướp trắng trợn!
Liễu Nhan: “Tiểu Bình, em tu luyện trước đi, chín ngày sau chị tới tìm em”.
Liễu Nhan đi xong thì Ngô Bình ngồi xếp bằng trên một mỏm đá ngầm nhô lên khỏi mặt nước để tu luyện.
Lúc này, anh chăm chú lĩnh ngộ công pháp có được từ thiên bia. Công pháp này tên là Vạn Giới Lôi Thần Quyết, có tất cả ba mươi ba tầng, độ khó tu luyện không hề kém Thái Nhất Hoàng Cực Kinh.
“Tu sĩ lôi khí ở Cửu Lôi Tiên Vực nhiều nhất, vậy thì mình bắt đầu tu luyện từ Vạn Giới Lôi Thần Quyết”.
Nghĩ tới đây, anh bắt đầu thử tu luyện. Tinh khí của chủ nhân của sấm sét trong Lôi Hải không ngừng chảy vào trong cơ thể anh. Anh lĩnh ngộ được Lôi Hồn Điện Phách trong Lôi cảnh, tu luyện Vạn Giới Lôi Thần Quyết đương nhiên là vô cùng thuận lợi.
Bắt tay vào tu luyện anh mới phát hiện, công pháp này của chủ nhân của sấm sét dường như có thể cho nhân loại tu luyện được, không phải là công pháp chuyên dành cho Thần tộc, rốt cuộc chủ nhân của sấm sét là sự tồn tại như thế nào?
Đến ngày thứ tám, Ngô Bình đã luyện thành tầng thứ chín của Vạn Giới Lôi Thần Quyết, ngày thứ chín đột phá tầng mười. Tầng mười của công pháp này cần phải ngưng tụ chín lôi trận trong Động Thiên, chín lôi trận này sẽ sinh ra chín Lôi Thần để anh sử dụng.
Tạo lôi trận cần tiền, đồng thời cũng cần hấp thu thêm nhiều lôi khí. Anh không do dự gì mua lượng lớn nguyên liệu qua mạng Tiên, xây bốn lôi trận trong Động Thiên.