Thế nên bây giờ đã xảy ra một cảnh tượng kinh người. Chân văn thái cổ trên thiên bia hết chữ này đến chữ khác bị xoá mờ sau đó mất hẳn! Một hàng rồi mười hàng, một trăm hàng!

Tất cả những người tới lĩnh ngộ đều hoảng hốt, chuyện gì thế? Sao chữ trên thiên bia lại biến mất?

Ngô Bình phóng thích nhân cách tối thượng, dùng khả năng nhìn thấu vạn vật, toàn lực tập trung lĩnh ngộ. Năm tiếng đồng hồ sau, toàn bộ mấy chục nghìn chữ trên thiên bia đều biến mất, biến thành một tấm bia khổng lồ trắng bóc. Sau đó, tấm bia khổng lồ bỗng xuất hiện nhiều vết nứt, ầm ầm đổ xuống, những người quanh đó tán loạn tránh đi.

Mà lúc này, trong thức hải của Ngô Bình đã xuất hiện thêm một công pháp tuyệt thế chỉ dành riêng cho thái cổ chân nhân tu luyện. Nhưng muốn hoàn toàn lĩnh ngộ được bộ công pháp này thì anh cần phải có thêm thời gian.

Anh vội bay khỏi nơi đó, tìm một nơi gần đó để đợi Liễu Nhan.

Liễu Nhan nhìn thấy thiên bia sụp đổ thì lẩm bẩm: “Thiên bia sụp đổ rồi, sắp xảy ra chuyện lớn rồi!”

Ngô Bình thầm chấn động: “Chị Nhan, chẳng lẽ thiên bia sụp đổ nói lên điều gì sao?”

Liễu Nhan gật đầu: “Từ xưa tới nay, Cửu Lôi Tiên Vực truyền tai nhau rằng, thiên bia sụp đổ, Thánh Hoàng xuất hiện!”

Ngô Bình: “Thánh Hoàng ạ?”

Chân hoàng là cảnh giới mạnh nhất thời thái cổ chân nhân. Còn Thánh Hoàng là cảnh giới mạnh nhất thời các Thánh, hai cái này có quan hệ gì với nhau sao?

Liễu Nhan vội nói: “Tiểu Bình, chúng ta đi gặp cha thôi”.

Liễu Nhan hoàn toàn không ngờ được thật ra thiên bia sụp đổ có liên quan trực tiếp tới Ngô Bình.

Hai người trở về phủ Liễu, Liễu Nhan lập tức nói chuyện thiên bia sụp đổ cho Liễu Thiên Tuần. Liễu Thiên Tuần vô cùng chấn động, ông ấy vội vã đi ra ngoài, không biết đi gặp ai.

Sau đó, cả Cửu Lôi Tiên Vực đều chấn động vì chuyện này, vô số người bay qua bay lại trên không, vô số cao thủ gặp nhau bàn bạc xem chuyện này là như thế nào, lòng người thấp thỏm.

Cuộc tỉ võ ở phủ Hạ Vương cũng huỷ bỏ, mạch nước ngầm của cả Cửu Lôi Tiên Vực chuyển động, dường như sắp xảy ra một trận bão tố nào đấy.

Ngô Bình lại hoàn toàn không biết gì, anh giam mình trong phòng, dốc sức lĩnh ngộ công pháp tuyệt thế trên thiên bia.

Công pháp này tên là Thái Nhất Hoàng Cực Kinh, là Nữ Oa trải qua muôn vàn gian nguy lấy được bảo kinh từ vùng đất vô tận để sáng chế ra, là bí điển chí cao dành cho thái cổ chân nhân tu hành!

Thái Nhất Hoàng Cực Kinh có tổng cộng ba mươi sáu tầng, mỗi khi luyện thành công một tầng thì thực lực sẽ tăng lên từ vài lần cho đến mười lần. Đương nhiên, công pháp này rất khó luyện, thế nên chỉ có số lượng cực ít thái cổ chân nhân có thể luyện được. Mà những thái cổ chân nhân luyện thành kinh này, sau cùng đều trở thành chân hoàng của cả một thời đại.

Thái Nhất Hoàng Cực Kinh là công pháp trên cả công pháp thiên phẩm, thế nên mỗi một thời đại chỉ có một người được tu luyện nó, những người khác muốn tu luyện cũng chỉ có thể tu luyện công pháp con của nó mà thôi, ví dụ như những công pháp riêng lẻ mà người ta lĩnh ngộ được từ thiên bia.

Lúc này, Ngô Bình đang chỉnh lý Thái Nhất Hoàng Cực Kinh, tạm thời vẫn chưa thể tu luyện được.

Chớp mắt đã đến tối, Liễu Thiên Tuần trở về nhà thì gọi Ngô Bình, Liễu Nhan và Liễu Cương tới, nghiêm túc nói: “Tiểu Bình, Nhan Nhi, Cương Nhi, Cửu Lôi Tiên Vực sắp thay đổi rồi!”

Liễu Nhan: “Cha, thay đổi mà cha nói là có nghĩa gì ạ? Lẽ nào thật sự sẽ có một vị Thánh Hoàng xuất hiện?”

Liễu Thiên Tuần: “Đúng vậy. Lĩnh ngộ được thiên bia có nghĩa là đã có người có được truyền thừa vô thượng của chân hoàng rồi! Bây giờ tất cả các thế lực đều đang tìm kiếm người đã lĩnh ngộ được thiên bia kia”.

Liễu Nhan nhíu mày: “Nhưng có thể là ai được chứ? Lúc đó con và Tiểu Bình đều có mặt, có đến hàng chục nghìn người đang lĩnh ngộ, không có gì kỳ lạ xảy ra cả”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play