Sau khi biết được tình hình của Cửu Lôi Tiên Vực, Ngô Bình càng muốn đến đó, với tư cách là thái cổ chân nhân, anh thực sự rất muốn tìm kiếm dấu vết mà thái cổ chân hoàng để lại, đi theo những bước chân của người đi trước rồi khám phá thêm về những bí mật liên quan đến thái cổ chân nhân.

Chu Nguyên Thông: “Đại ca, anh định dẫn theo em ba đến đó thế nào?”

Thạch Trung Quân: “Anh có một vài mối quan hệ với người trong Cửu Lôi Tiên Vực, đến lúc đó anh nhờ em ba giả làm người thân của anh, nói anh bận tu luyện nên không có thời gian để chăm sóc cho em ấy, vì thế hy vọng em ấy có thể tu luyện trong Cửu Lôi Tiên Vực”.

Chu Nguyên Thông: “Thế giới này rộng lớn như vậy, tại sao cứ nhất quyết phải đến Cửu Lôi Tiên Vực tu hành, chung quy tìm một cái lý do phải đi”.

Ngô Bình suy nghĩ một hồi rồi nói: “Cứ nói em và bố mẹ xa cách đã nhiều năm, bố mẹ em ở Cửu Lôi Tiên Vực, em đến đó để tìm lại bố mẹ đã xa cách nhiều năm đó”.

Thạch Trung Quân gật đầu: “Ừ được, cứ nói vậy đi. Người bạn ở Cửu Lôi Tiên Vực của anh cũng có thực lực khá mạnh, tên là Xích Lôi Thiên Quân”.

Ngô Bình nghĩ đến Tử Lôi Thiên Quân hỏi: “Những biệt hiệu Tử Lôi, Xích Lôi này có căn cứ không?”

Thạch Trung Quân cười nói: “Đây là vì trong Cửu Lôi Tiên Vực có chín loại lôi khí, chúng có màu sắc khác nhau, hấp thu lôi khí khác nhau, người đạt đến tu vi nhất định thường có tên là Tử Lôi, Xích Lôi”.

Ngô Bình: “Thì ra là thế, Cửu Lôi Phổ Hóa Thiên Tôn đã hấp thụ lôi khí nào?”

Thạch Trung Quân: “Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn hấp thu chín loại lôi khí nên được xưng là Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn. Đương nhiên, còn có một số người hấp thu ba hay năm loại lôi khí, những người này thường được thêm các tiền tố Tam Lôi, Ngũ Lôi vào tên, ví như Ngũ Lôi Thiên Quân, Tam Lôi Đạo Nhân, v.v”.

Chu Nguyên Thông: “Anh cả, với tố chất của em ba chắc chắn có thể nổi danh ở Cửu Lôi Tiên Vực, nhờ bạn anh chiếu cố nó nhiều hơn chút”.

Thạch Trung Quân: “Chuyện nhỏ. Em ba, chú phải thay đổi ngoại hình đi, trẻ trung một chút, tầm mười bảy mười tám là tốt nhất”.

Sở trường của Ngô Bình là biến hình, anh lắc người một cái đã hoá thành một cậu thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, vẻ ngoài tuấn tú, phong thái phi phàm.

Thạch Trung Quân: “Em ba, đẹp trai quá không tốt, bình thường chút”.

Ngô Bình bất lực, bèn hơi thay đổi diện mạo, hoá thành một cậu thiếu niên trông khá bình thường, nhìn hơi ngốc ngốc.

Thạch Trung Quân vỗ tay: “Tốt quá, ngoại hình thế này là tốt nhất, dễ khiến người ta tin tưởng”.

Ngô Bình: “Anh cả, vậy tên em là gì?”

Thạch Trung Quân: “Chú chọn bừa một cái tên đi”.

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Vậy tên Trương Tiểu Bình đi”.

Trương Tiểu Bình là tên anh dùng để gia nhập vào Thiên Địa kiếm tông, bây giờ đúng lúc lấy ra dùng.

Thạch Trung Quân: “Ừm, Trương Tiểu Bình được”.

Ba anh em bàn bạc chi tiết thêm một lúc nữa, Thạch Trung Quân mới dẫn Ngô Bình tới Cửu Lôi Tiên Vực.

Hai người phi độn mấy canh giờ, trong vũ trụ vô biên, anh nhìn thấy một thế giới được bao bọc bởi lôi khí chín màu. Thế giới này to hơn rất nhiều so với thế giới nơi có đại lục Côn Luân.

Hai người bay thẳng vào trong lôi khí, sau đó nhanh chóng đáp xuống. Họ đáp xuống một bình nguyên rộng lớn, dưới chân là thảo nguyên mênh mông, cỏ dại cao đến mấy mét.

Vừa đáp đất, Ngô Bình đã cảm nhận trong không khí nồng đượm sức mạnh sấm sét khiến anh thấy vô cùng thoải mái. Trong người anh có Lôi Hồn Điện Phách, rất thích môi trường ở đây.

Anh hít sâu một hơi rồi nói: “Anh cả, nơi này tốt thật, em phải tới đây từ sớm mới phải”.

Thạch Trung Quân sáng cả mắt lên: “Xem ra thể chất của em ba cực kỳ thích hợp để tu luyện công pháp hệ lôi! Đi thôi, anh dẫn em đi gặp Xích Lôi Đạo Quân”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play