Ngô Bình: “Có ý kiến gì? Tôi sẽ tự chịu chi phí khởi động thiên giới”.

Triệu Hàn Sơn ngây ra: “Cậu muốn tự chi trả sao? Chuyện này…”

Ngô Bình: “Trưởng lão Triệu, không được sao?”

Triệu Hàn Sơn cười mếu: “Được thì được, chỉ là chi phí khởi động thiên giới vô cùng lớn, một ngày phải mất đến hơn một trăm tỷ đồng Thần Long”.

Ngô Bình: “Không sao, nhiều nhất thì tôi chỉ dùng một hai ngày thôi, một hai trăm tỷ đồng Thần Long thì tôi có”.

Triệu Hàn Sơn thấy anh kiên quyết thì chỉ đành nói: “Thôi được, cậu Ngô, xin chờ một lát, để tôi đi thương lượng với các trưởng lão chút”.

Dù gì thì Ngô Bình cũng là thiên tài số một của học phủ Truyền Kỳ, nắm giữ một nửa tài nguyên của học phủ, vì vậy các trưởng lão vẫn phải nể mặt anh. Triệu Hàn Sơn nhanh chóng quay lại, cười, nói: “Cậu Ngô, các trưởng lão và viện trưởng đã đồng ý, cậu định khi nào khởi động?”

Ngô Bình: “Bây giờ luôn đi”.

Triệu Hàn Sơn nhìn Hỏa Hoàng Nhi rồi cười, hỏi: “Được, không biết vị này là gì của cậu?”

Ngô Bình: “Con gái tôi”.

Triệu Hàn Sơn ngây ra, thầm nghĩ “con gái cậu lớn thế này rồi sao?”, Có điều ông ta cũng không nói gì, chỉ nói: “Cậu Ngô, đường đến thiên giới đã mở, có thể vào được rồi”.

Hai bố con vào thiên giới, đôi mắt xinh đẹp của Hỏa Hoàng Nhi sáng lên, cô bé nói: “Bố, chỗ này thật thoải mái”.

Ngô Bình: “Đột phá long môn ở đây sẽ tốt hơn, Hỏa Hoàng Nhi, bắt đầu đi”.

Anh thả long môn ra nhưng Hỏa Hoàng Nhi lại nói: “Bố, con không cần long môn”.

Ngô Bình ngây ra: “Không cần long môn sao?”

Hỏa Hoàng Nhi: “Thứ mà con sắp đột phá gọi là Hoàng Biến”.

Cô bé vừa dứt lời thì bay lên cao, không trung bỗng xuất hiện một ngọn núi thần khổng lồ, cao đến vạn dặm. Núi thần vô cùng hùng vĩ khiến Ngô Bình vô cùng phải giật mình.

Hỏa Hoàng Nhi bay vút lên trời cao, bay về phía núi thần đó. Mỗi khi bay đến một độ cao nhất định thì cơ thể của cô bé lại thay đổi một lần, liên tục thay đổi tám lần thì cô bé mới bay đến đỉnh núi và trải qua quá trình biến hóa thần hoàng lần thứ chín ở đó.

Sau khi lột xác, khí tức của Hỏa Hoàng Nhi còn đáng sợ hơn cả Ngô Bình, cô bé từ từ đáp xuống, cười, nói: “Bố, Hoàng Biến của con so với Long Biến thì sao?”

Ngô Bình vui mừng, nói: “Khá lắm, khá lắm, còn hay hơn cả Long Biến tầng năm của bố”.

Hỏa Hoàng Nhi: “Bố, vẫn còn sớm, con muốn đột phá Thiên Cực Kiếm Kinh ở đây”.

Ngô Bình: “Ừm”.

Hỏa Hoàng Nhi tiếp tục tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh và một mạch tu luyện đến tầng mười – kiếm ảnh.

Kiếm ảnh của Hỏa Hoàng Nhi không giống với của Ngô Bình, mỗi luồng kiếm ảnh của cô bé đều có hình ảnh một thần phượng, rất thần kỳ, uy lực kinh người.

Ngô Bình cười, nói: “Hết một ngày rồi, chúng ta ra ngoài thôi”.

Ngô Bình rời khỏi thiên giới thì trả cho Triệu Hàn Sơn một trăm tỷ đồng Thần Long.

Triệu Hàn Sơn cười, nói: “Cậu Ngô, là đệ tử của học phủ Truyền Kỳ, cậu có thời gian thì thường xuyên ghé chơi”.

Ngô Bình hỏi: “Thầy Triệu, học phủ có chuyện gì sao?”

Triệu Hàn Sơn nói: “Học phủ Truyền Kỳ đưa ra một loạt các nhiệm vụ cho đệ tử, trong đó các nhiệm vụ khó có rất nhiều phần thưởng, tôi thấy Cậu Ngô không tham gia thì tiếc lắm”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play