Ngô Bình đáp: “Chuyện của tôi không cần anh nhọc lòng. Còn người mà anh gọi đến đâu rồi? Tôi rất mong được giao đấu với người đó đấy”.
Người đàn ông giật thót: “Lý cung chủ, giữa chúng ta chẳng có thù oán gì. Tôi thấy chuyện nên dừng ở đây, nhỡ có xung đột, ai bị thương cũng không tốt”.
Đúng lúc này, độn quang xuất hiện trước mặt họ. Một người đàn ông bước ra, trên người có khí tức rất mạnh, là Chân Tiên!
Người đàn ông này không rõ tuổi tác, mặc áo choàng xanh lam, lông mày mảnh dài, tóc nửa xám nửa trắng, quét mắt hỏi: “Chuyện gì?”
Cô gái kia vội đáp: “Đại sư huynh, không có gì đâu ạ. Chúng em đuổi theo Minh Huyết lão tổ đến đây thì gặp được Lý cung chủ của Côn Luân Kiếm Cung”.
Người này cau mày: “Không có gì sao lại gửi bùa truyền tin? Rảnh rỗi lắm à?”
Nghe đối phương trách mắng, mấy người kia liền cúi gằm mặt. Người gửi bùa truyền tin bèn lên tiếng: “Đại sư huynh, ban nãy có một chút hiểu nhầm”.
Đại sư huynh hỏi: “Nhan Duyệt sư muội, Minh Huyết lão tổ đâu rồi?”
Cô gái kia vội trả lời: “Đại sư huynh, Minh Huyết lão tổ bị Lý cung chủ g iết chết rồi”.
Đại sư huynh khá bất ngờ. Người này từng giao chiến với Minh Huyết lão tổ, thực lực kém Minh Huyết đôi chút. Thế mà Ngô Bình lại giết được Minh Huyết. Lẽ nào trong tay anh có pháp bảo khắc chế được Minh Huyết lão tổ?
Nghĩ đến đây, người này bèn ôm quyền nhìn Ngô Bình: “Lý cung chủ, Minh Huyết lão tổ nằm trong danh sách phải giết của Trảm Yêu Các. Mong cung chủ giao thi thể ra”.
Ngô Bình đáp: “Giao thi thể? Xin lỗi, thi thể đã bị tôi luyện hoá, không thể giao ra. Mà Minh Huyết lão tổ là do tôi giết, tôi không thích giao”.
Đại sư huynh đanh mặt: “Lý cung chủ không nể mặt Tôn mỗ sao?”
Ngô Bình nói: “Chúng ta không quen biết, tại sao tôi phải nể mặt?”
Đại sư huynh cười lạnh lùng: “Yêu vật mà Trảm Yêu Các truy sát thì chắc chắn sẽ tóm được về tay. Tôi cho cung chủ một ngày để suy nghĩ thật kỹ về việc có nên giao thi thể ra hay không”.
Ngô Bình trả lời: “Không cần suy nghĩ. Minh Huyết lão tổ bị tôi giết, thi thể cũng nên do tôi xử trí”.
Đại sư huynh bảo: “Được! Vậy cung chủ hãy chuẩn bị gánh chịu cơn thịnh nộ của Trảm Yêu Các chúng tôi!”
Dứt lời, người này nói với những người còn lại: “Chúng ta đi”.
Nhóm người ấy cưỡi độn quang đi mất. Mấy tu sĩ của bản thổ Linh Xuyên lắc đầu nguầy nguậy. Có người lên tiếng: “Trảm Yêu Các thật quá quắt! Yêu quái do Lý cung chủ giết được, sao phải giao cho bọn họ chứ?”
Một người khác tiếp lời: “Đúng đấy. Từ lúc thành lập đến nay, Trảm Yêu Các đã hoành hành ngang ngược như vậy rồi”.
Đây là lần đầu tiên Ngô Bình nghe đến Trảm Yêu Các. Anh hỏi: “Trảm Yêu Các mới thành lập à? Ai là các chủ vậy?”
Người đó đáp: “Lý cung chủ, Trảm Yêu Các mới thành lập hơn một tháng, các chủ là một Đạo Quân, nghe nói có lai lịch bí ẩn, năng lực khủng khiếp. Trảm Yêu Các chuyên săn giết yêu quái. Chuyện này đã thu hút rất nhiều tán tu mạnh gia nhập Trảm Yêu Các”.
Ngô Bình hiếu kỳ hỏi: “Tại sao Trảm Yêu Các phải giết yêu quái?”
“Không rõ nữa. Chỉ biết mỗi khi giết được một con yêu quái, Trảm Yêu Các sẽ ban thưởng hậu hĩnh. Bây giờ không chỉ người của Trảm Yêu Các mà ngay cả tu sĩ bên ngoài cũng chém giết yêu quái khắp nơi, rồi dùng thi thể đổi lấy tiền”.
Ngô Bình nói: “Chẳng trách họ lại muốn lấy thi thể của Minh Huyết lão tổ, hoá ra có thể đổi tiền”.