Chương 3351

Nhờ lĩnh ngộ ý nghĩa của Sấm Sét nên nguyên anh của Ngô Bình cũng được Lôi Hồn Điện Phách củng cố thêm, anh có đủ tư cách để đạt thành tựu vào tầng thứ ba này. Nhưng cái khó nhất ở tầng này không phải yêu cầu về thể chất, mà là sự nắm bắt về trình độ.

Trong quá trình này, nếu sớm thì thất bại, muộn thì sẽ hồn bay phách tán. Vì thế cần có trí tuệ thật cao để phán đoán, hơn nữa dù đã thành công thì cũng phải thực hiện các thao tác tiếp theo thật chuẩn, nếu không thì sẽ cùng bị tiêu diệt với tia sét.

Ngô Bình đã đột phá Nhất Niệm Nhất Thế Giới nên đã có đủ trí tuệ để nắm bắt thời cơ, anh có khả năng nhìn xuyên thấu nên có thể phát hiện ra tiết điểm chuẩn xác nhất.

Anh hít sâu một hơi thì nghe thấy một tiếng động, anh hoá thành một tia sét, sau đó xuyên qua biển bằng tốc độ nhanh nhất.

Tốc độ của tia sét có thể nhanh đến đâu? Loáng cái, Ngô Bình đã ở ngoài vạn giới.

Ánh chớp lại tích tụ thành hình ảnh của Ngô Bình, anh cảm nhận một lúc thì biết chuẩn bị sẽ phải tiêu hao rất nhiều sức mạnh, với thực lực hiện giờ thì cùng lắm anh chỉ trụ được ba phút.

Tầng thứ ba của Thần Lực Kinh còn có hai môn thần thông là Lôi Thiểm và Điện Bộ.

Lôi Thiểm có thể “đồng hoá” đối thủ, khiến một phần cơ thể của người đó hoá thành tia sét, nhưng người đó không thể điều khiển được tia sét này. Vì thế, họ sẽ bị chính bộ phận trong cơ thể mình tiêu diệt.

Uy lực của Lôi Thiểm rất lớn, khi Ngô Bình thử nó thì mắt trái của anh loé lên một tia sáng trắng rồi bắn đi theo hình cánh quạt.

Dưới đòn tấn công này thì đến Thiên Tiên cũng phải chào thua, vì nó quá nhanh và mạnh.

Điện Bộ thì đơn giản hơn một chút, Ngô Bình có thể biến hoá trong nháy mắt, sau đó di chuyển đến một vị trí khác cực nhanh. Nếu vận dụng Điện Bộ trong chiến đấu thì sẽ khiến kẻ địch không thể đề phòng, nếu kết hợp cùng với phép thần thông khác thì uy lực còn khiếp đảm hơn nữa.

Khi thấy trời sắp sáng, Ngô Bình quyết định tiếp tục đột phá lên tầng thứ năm.

Tầng thứ tư của Thần Lực Kinh là dùng thần lực để củng cố thêm cho tài năng hoặc vũ khí, thứ đầu tiên Ngô Bình nghĩ đến chính là kiếm hoàn.

Tỉ lệ thất bại ở tầng này cũng rất cao, hầu hết các tu sĩ đều rụng ở tầng này.

Một khi xuất hiện sai sót thì người tu hành sẽ phải lãnh hậu quả ngay.

Ngô Bình cẩn thận truyền thần lực vào kiếm hoàn, nó lập tức rung lên, nếu không nhờ nó đã đủ mạnh thì chắc đã nổ tung rồi.

Kiếm hoàn rung lên vài phút thì ổn định lại, sau đó toả ra tia sáng giống sấm sét.

Uỳnh!

Một tia sát bắn ra rồi quét ngang trời, có thần lực giúp sức, đường kiếm của Ngô Bình nhanh hơn điện, có thể lấy đầu của kẻ địch dù ở xa tít mù tắp.

Ngô Bình đã rất hài lòng, anh mỉm cười rồi có một tia chớp loé lên, ngay sau đó anh đã quay về phủ của Đại đô đốc.

Lý Mai vẫn chưa ngủ dậy, do đêm qua chinh chiến miệt mài với Ngô Bình nên toàn thân cô ấy đều đau nhức, không thể xuống giường nổi.

Ngô Bình không gọi cô ấy dậy, mà ra chào Chu Nguyên Thông một tiếng rồi đến doanh trại của cấm quân.

Hôm qua, anh đã nhờ Đại tướng quân Nguỵ Nguyên dán thông báo rằng hôm nay mình sẽ khiêu chiến cao thủ của cả cấm quân, bất cứ ai đánh bại anh đều sẽ nhận được phần thưởng lớn là 100 triệu Thần Long.

Ngay khi biết được tin này, cả cấm quân đã chấn động, ai cũng nghĩ Tổng thủ lĩnh mới điên rồi, lẽ nào không biết Ngoạ hổ tàng long của cấm quân hay sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play