Chương 3315

Tề Thắng Phi ngoan ngoãn lùi về vị trí cũ. Ngô Bình quay sang nói với tất cả mọi người: “Bây giờ tôi sẽ dạy cho mọi người một bộ chiêu thức, nó cùng loại với cách hô hấp, nhưng cũng có điểm khác biệt. Bộ chiêu thức này rất có lợi với người có huyết mạch Long tộc, mọi người nhớ phải chăm chỉ học, luyện thật giỏi!”

Dứt lời, anh liền biến ra thân hình cao to, đứng giữa không trung làm ra động tác đầu tiên có vẻ không phức tạp lắm.

Mọi người hết sức chăm chú, bởi vì bọn họ đều tò mò, không biết thứ phó thủ lĩnh cấm quân truyền thụ có thật sự tăng cường huyết mạch của bọn họ hay không.

Những động tác này là Ngô Bình dựa theo tình trạng thể chất của Tiểu Hoàng Long và kinh nghiệm của bản thân, sáng tạo ra một loại đoàn thể thuật phù hợp với huyết mạch Long tộc, thế gian chỉ một mình nó, không còn cái nào khác!

Động tác đầu tiên, nhìn thì đơn giản, nhưng sau lần thực hiện đầu tiên chỉ có chưa đến một phần ba số người xem hiểu, những người còn lại thì hỏi han người xung quanh, và sau khi xem năm lần mới chậm rãi hiểu ra.

Nhưng hiểu thì hiểu đấy, làm được lại là một chuyện khác.

Ngô Bình dạy xong động tác này, lập tức thu tay lại, nói: “Cho các anh một ngày, ngày mai tôi đến kiểm tra. Ai không làm được, ai làm không đúng, toàn bộ phải chịu trừng phạt nghiêm khắc!”. Nói xong, anh rời khỏi doanh trại Long Uy.

Trở lại chỗ của Chu Nguyên Thông, hai người đều đang đợi anh. Mặc dù Chu Nguyên Thông không có mặt, nhưng hắn rất rõ ràng tình huống xảy ra bên kia, hắn giơ ngón cái lên: “Em ba giỏi lắm, có thủ lĩnh cấm quân như chú ở đây mới có thể tạo dựng uy doanh trong quân đội”.

Ngô Bình: “Tư chất của binh lính trong doanh trại Long Uy này đều rất tốt, thảo nào đại ca để em qua đây”.

Chu Nguyên Thông: “Đúng vậy, doanh trại Long Uy là doanh trại mạnh nhất trong tám doanh trại, nếu anh có thể khống chế doanh trại Long Uy, bảy doanh trại khác chỉ là chuyện vặt”.

Ngô Bình: “Đại ca, tiểu đệ có một chuyện không rõ”.

Chu Nguyên Thông: “Em ba cứ nói”.

Ngô Bình: “Vì sao hoàng đế Long Quốc để cho em làm thủ lĩnh cấm quân cấm quân?”

Chu Nguyên Thông nở nụ cười: “Em ba không rõ điều này, đó là bởi vì chú không hiểu tầm quan trọng của cấm quân. Trước đó anh nói rồi, khoảng chừng một phần ba tiên binh tiên tướng của Tiên Giới tới do anh quản lý. Mặt ngoài, anh nghe theo hoàng đế Long Quốc, nhưng thật ra anh nghe theo bên phía Tiên Đình, chức vụ của anh cũng là Tiên Giới phong. Hoàng đế Long Quốc gặp anh cũng phải xưng huynh gọi đệ, nhường anh ba phần”.

Ngô Bình giật mình: “Không ngờ quyền thế của đại ca lại to lớn như vậy!”

Chu Nguyên Thông: “Trong tay hoàng đế Long Quốc cũng có một phần ba tiên binh tiên tướng, hắn lấy đó làm cơ sở thành lập cấm quân. Cấm quân là át chủ bài lớn nhất trong tay hoàng đế, nhưng rõ ràng như vậy vẫn chưa đủ, cho nên hiện giờ hắn đang dốc sức mở rộng cấm quân, chiêu mộ cao thủ từ các nơi gia nhập. Cho nên, trước mắt cấm quân vô cùng cần nhân tài như em ba. Võ Vương truyền kỳ chín sao, thiên hạ chỉ một mình chú, hắn có thể không động lòng sao?”

“Đương nhiên, hoàng đế Long Quốc cất nhắc chú, hẳn còn hai nguyên nhân quan trọng khác nữa, một là mượn chú chèn ép và gây khó chịu cho học viện Võ Đạo, hai là tạo dựng một tấm gương cho người trong thiên hạ, đó chính là ở chỗ của hắn, thiên tài đều sẽ được tin dùng”.

Ngô Bình: “Một phần ba tiên binh còn lại ở nơi nào?”

Chu Nguyên Thông: “Một phần ba còn lại ở bên ngoài mở rộng đất đai bờ cõi, mở rộng địa bàn Long Quốc. Người khống chế phần binh lực này là một vị mãnh tướng của Tiên Đình. Tất cả địa bàn mới có đều thuộc khống chế của hắn, hoàng đế Long Quốc cũng không có cách gì. Cho nên bây giờ Long Quốc cũng gấp rút muốn mở rộng lãnh thổ”.

Đinh Mặc cười nói: “Đại ca, anh có thể được Tiên Đình tín nhiệm, đó cũng là cực kỳ bất phàm”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play