Chương 3292
Chương 3292
Ngô Bình thoáng ngạc nhiên. Vũ Thiên Đô? Đây là em trai anh ta?
Vũ Thiên Đô vốn từng là thiên tài của kiếm phái Thục Sơn. Nhưng về sau, Ngô Bình xuất hiện khiến anh ta bị áp lực nên phản môn phái bỏ đi, gia nhập Vạn Kiếm Môn.
Ngô Bình không ngờ lại đụng phải em trai anh ta ở đây.
Ngô Bình ừm một tiếng rồi đáp: “Tôi biết Vũ Thiên Đô, lúc ở kiếm phái Thục Sơn anh ta sợ tôi bên mới trốn tới Tiên Giới”.
Vũ Lợi sững người, sợ? Sau đó gã như nhớ ra điều gì đó, kinh ngạc thốt lên: “Anh chính là thiên tài mới của kiếm phái Thục Sơn?”
Ngô Bình lại ấn đầu gã xuống đất rồi hỏi Nhậm Thiên Thắng đang đứng như trời trồng: “Bác trai, tại sao hắn ta lại gây rắc rối cho bác?”
Nhậm Thiên Thắng đáp: “Thiên hạ đại loạn, bác thấy nhiều người không có cơm ăn áo mặc rất đáng thương nên mới dùng tiền con cho để giúp đỡ họ. Một thời gian trước thì Vũ Lợi này tìm tới hỏi bác có muốn cược vài ván không. Đương nhiên bác từ chối nhưng hắn ta cứ như hung thần khiến bác sợ quá. Sau cùng vẫn phải chiều theo hắn mấy lần nhưng thua không nhiều. Hôm nay hắn đột nhiên uy hiếp bác, bắt đem nhiều tiền tới nếu không sẽ giết bác”.
Ngô Bình: “Nói như vậy thì chính là muốn ăn cướp rồi”.
Nhậm Thiên Thắng gật đầu: “Đúng là như vậy”.
Ngô Bình lại nhấc đầu Vũ Lợi lên rồi nói: “Tại sao lại làm vậy, sao không cướp luôn đi cho nhanh?”
Vũ Lợi mặt khổ sở đáp: “Cướp tiền là phạm pháp, anh tôi không cho làm vậy”.
Ngô Bình: “Vậy được, để tôi chơi cùng cậu mấy ván”.
Anh lôi Vũ Lợi ra chỗ bàn cược, nói: “Cược đoán lớn nhỏ đi. Ai to hơn thì người đó thắng”.
Vũ Lợi biết mình đã chọc vào tổ kiến lửa, nói: “Anh Ngô, tôi sai rồi, xin hãy tha cho tôi một lần có được không?”
Ngô Bình cười đáp: “Cậu có bao nhiêu tiền?”
Vũ Lợi lau mồ hôi, đáp: “Cũng không nhiều, mấy trăm nghìn tiền bảo thôi”.
Ngô Bình: “Vậy chúng ta chơi một ván phân thắng thua luôn. Cược một trăm triệu tiền bảo đi, cậu lật bài trước”.
Vũ Lợi kinh ngạc: “Một trăm triệu? Tôi đâu có nhiều tiền như vậy?”
Ngô Bình: “Cậu không có thì anh cậu có, tôi sẽ đến chỗ anh ta đòi”.
Vũ Lợi tưởng thất vọng, ai dè tuyệt vọng luôn. Gã biết thừa ván này thua chắc! Cho nên tay phải run bần bật lật một cây K từ trong đống bài. Nhưng lúc lá bài chuẩn bị được lật lên thì cây K đã được Ngô Bình âm thầm đổi thành cây ba!
Ngô Bình tuỳ ý lật một cây bài, là một cây K. Đương nhiên đây cũng là do anh giờ tiểu xảo.
“Thua rồi, giao hết tiền của cậu ra, sau đó viết giấy nợ cho tôi!”
Vũ Lợi viết giấy nợ xong thì bị Ngô Bình đá cho ngã ra đất. Anh nói: “Cho cậu một ngày, bảo Vũ Thiên Đô tới tìm tôi trả tiền, nếu không tôi sẽ đánh chết cậu!”, dứt lời anh đưa Nhậm Thiên Thắng ung dung rời khỏi đó.
Ra khỏi sòng bạc, anh dùng thuật dịch chuyển nhanh chóng đưa Nhậm Thiên Thắng về bệnh viện.
Nhìn thấy vợ con, Nhậm Thiên Thắng thờ dài nói: “May mà Ngô Bình đến kịp lúc, nếu không thì cả nhà ta nguy rồi”.
Nhậm San San hỏi han tình hình rồi nói: “Bố, đáng ra ngay lần đầu hắn tới tìm bố đã phải nói với con rồi”.