Chương 3281
Được Thánh Nhân của Thiên Tinh Thế Gia gọi là “huynh đệ”, hiện tại ai dám coi thường Ngô Bình? Hiên Viên Tịch Cổ cũng không dám!
Hiên Viên Tịch Cổ nói: “Lấy phần thưởng đến!”
Phần thưởng thứ nhất, là bảo vật trân quý Huyền Hoàng Môn cất giữ bao nhiêu năm, Thanh Liên Hỗn Mang! Thanh Liên Hỗn Mang này, được giữ trong một khối thủy tinh lớn. Cách lớp thủy tinh, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được khí chất bất phàm của nó.
Khi nhìn thấy Thanh Liên Hỗn Mang, ánh mắt Ngô Bình bỗng sáng lên kỳ lạ.
Món thứ hai là túi tiền, bên trong có ba tỷ Thần Long Tệ!
Đương nhiên, kể từ bây giờ Ngô Bình chính là đệ tử cốt cán của Huyền Hoàng Môn, hơn nữa tương lai còn có cơ hội tiếp quản chức vị chủ Hoàng Đình!
Mắt thấy bố cục tự mình bày ra mất tác dụng hoàn toàn, vẻ mặt Mạc Liên Phong càng trở nên khó coi. Thế nhưng, chuyện càng khiến ông ta bất ngờ hơn ở phía sau, Hiên Viên Tịch Cổ bỗng nói: “Bổn chưởng môn tuyên bố, kể từ bây giờ, sẽ do Thượng Quan Tề Sinh đảm nhận chức chủ Hoàng Đình! Đề cử ông ấy trở thành thành viên cốt cán thứ sáu của bản môn!”
Mạc Liên Phong giật mình, nói: “Anh rể, để hắn làm chủ Hoàng Đình, vậy còn ta thì sao?”
Hiên Viên Tịch Cổ liếc nhìn cậu em vợ rồi lạnh lùng nói: “Cậu vẫn là nòng cốt”.
“Nhưng…”, Mạc Liên Phong vẫn còn muốn nói gì đó nhưng ánh mắt sắc lạnh của Hiên Viên Tịch Cổ khiến ông ta phải im lặng và từ từ cúi đầu.
Hiên Viên Tịch Cổ mỉm cười với Ngô Bình: “Lúc nào cậu cũng có thể đến Huyền Hoàng Hải, với tư chất của cậu thì nhất định sẽ có thu hoạch”.
Ngô Bình: “Đa tạ chưởng môn”.
Hội y đạo kết thúc, mấy người Ngô Bình quay về nhà Thượng Quan.
Thượng Quan Linh Nhi: “Phụ thân, sao bỗng dưng chưởng môn lại thay đổi thái độ? Trước đó ông ấy còn rất lạnh lùng với Ngô Bình, thiên vị Mạc Liên Phong mà”.
Thượng Quan Tề Sinh mỉm cười: “Vì Nguyên Ma”.
Thượng Quan Linh Nhi: “Vì hắn ta sao?”
Thượng Quan Tề Sinh: “Đệ nhất thiên kiêu của tiên giới quay về, nhất định sẽ khiến tiên giới dậy sóng, với tài nguyên của nhà họ Khương, cộng thêm việc hấp thụ thái cổ ma linh được luyện hóa, không bao lâu nữa Khương Thần Kinh sẽ lại bứt phá. Đến lúc đó, ông ta sẽ là chỗ dựa vững chắc cho Ngô Bình”.
Thượng Quan Linh Nhi gật đầu: “Cũng đúng. Khương Thần Kinh quá đáng sợ, ai dám động đến Huyền Bình thì phải suy nghĩ đến việc sẽ bị ông ta báo thù trước”.
Ngô Bình: “Anh không dựa dẫm bất cứ ai. Sau này anh nhất định sẽ thành công hơn cả Khương Thần Kinh”.
Anh không nói dóc, ở cùng cảnh giới, thành tựu của anh cao hơn nhiều so với Khương Thần Kinh.
Thượng Quan Tề Sinh cười haha: “Đó là chuyện đương nhiên rồi, Huyền Bình, con định lúc nào vào Huyền Hoàng Hải?”
Ngô Bình: “Chưa gấp, đợi con đạt đến Nguyên Anh rồi đi cũng chưa muộn”.
Thượng Quan Tề Sinh: “Vậy cũng được”.
Ngô Bình: “Bác, hội y đạo đã kết thúc, con xin phép về trước”.
Thượng Quan Tề Sinh: “Ừ, chú ý cẩn thận. Bác và Linh Nhi đợi ngày con vực dậy”.
Sau khi chào tạm biệt hai cha con Thượng Quan Tề Sinh, Ngô Bình rời khỏi đại thế giới Huyền Hoàng, đến Đông Doanh tìm mấy người Tiểu Hoàng Long. Hỏa Hoàng Nhi háu ăn như thế mà mấy ngày nay không cho cô bé ăn, nhất định là đói lắm rồi.