Chương 3217
Cuối cùng anh cũng không đến linh thổ Ngũ Hành, vì theo manh mối mà anh nắm được, một khi đã vào linh thổ Ngũ Hành thì chẳng biết ở lại bao lâu mới có thể trở ra. Anh bận rộn nhiều việc, thật sự không thể ở lại trong đó quá lâu.
Đồng thời, anh lờ mờ cảm giác rằng linh thổ Ngũ Hành và bí cảnh Ngũ Hành trong rừng Vô Sinh, rất có thể là cùng một nơi. Điều này khiến anh không muốn tuỳ tiện đi vào.
Khi trở về, anh gặp dì Hổ, bèn hỏi: “Dì Hổ à, Ngũ Hành Giới rộng lớn như vậy, lẽ nào không có ai muốn ra ngoài sao?”
Dì Hổ đáp: “Nơi này sở hữu tài nguyên phong phú, cuộc sống yên ổn, tất nhiên không ai muốn ra ngoài. Tất nhiên, cũng có vài kẻ mạnh rời đi rồi”.
Ngô Bình hỏi: “Kẻ mạnh ư?”
Dì Hổ gật đầu: “Theo tôi được biết, có hai mươi mấy kẻ mạnh đã bất chấp cấm chế của tôi, dễ dàng rời khỏi Ngũ Hành Giới. Trong đó có năm người sở hữu năng lực rất khủng khiếp, vượt xa tôi”.
Người được dì Hổ xem là khủng khiếp, chắc chắn là một sự tồn tại vô cùng đáng sợ.
Nói được vài câu, Ngô Bình chào tạm biệt: “Dì Hổ, tôi đi trước nhé. Nếu có thời gian, tôi sẽ ghé thăm mọi người. Lối đi này không cần đóng nữa, nó chẳng có ý nghĩa gì với kẻ mạnh, còn với kẻ yếu thì họ vào đây cũng chẳng sao”.
Dì Hổ nói: “Ừ. Huyền Bình à, tôi phải trải qua một lần đại kiếp, trong thời gian này không thể chăm sóc con tôi. Tôi muốn nhờ cậu đưa nó theo. Chờ tôi đột phá xong, cậu hãy đưa nó trở về đây”.
Ngô Bình hỏi: “Dì Hổ, sau khi dì đột phá, chắc hẳn năng lực đã đạt đỉnh Chân Tiên rồi nhỉ?”
Dì Hổ đáp: “Khoảng đó”.
Ngô Bình bảo: “Chúc dì Hổ sớm ngày đột phá”.
Tạm biệt dì Hổ xong, anh đưa Hổ Bảo và Tiểu Hoàng Long rời khỏi Ngũ Hành Giới, trở về đảo nhỏ.
Đám người Hanami Tsukihime vẫn đang chịu khó tu luyện trên đảo, gần như không ra khỏi cửa. Chỉ có Chu Chu vô lo vô nghĩ, ngày nào cũng vui chơi. Sau khi Hổ Bảo và Tiểu Hoàng Long đến đây, cuối cùng Chu Chu cũng có bạn chơi cùng.
Suốt mấy hôm liền, Ngô Bình chỉ điểm bốn cô gái tu hành, khi rảnh rỗi thì nghiên cứu quả trứng phượng hoàng lửa.
Suy nghĩ được vài ngày, anh đã có kế hoạch, mua thật nhiều dược liệu từ mạng Tiên rồi bắt đầu luyện thuốc, luyện đan.
Anh luyện chế một loại nước thuốc rồi ngâm trứng phượng hoàng lửa vào trong đó. Nước thuốc dùng hơn một thăm loại thần dược, loại nào cũng đắt vô cùng, chế tạo một phần đã tiêu tốn mười lăm tỷ tiền báu. Để có tác dụng với quả trứng phượng hoàng lửa này, ít nhất phải dùng ba phần, tính ra là bốn mươi lăm tỷ.
May mà anh được Thiên Đạo Môn thưởng một trăm triệu đồng thần Long, trị giá tương đương một trăm tỷ tiền báu. Anh cũng rất đau lòng, chi xài nhiều như vậy, chắc một trăm tỷ này cũng chẳng cầm cự được lâu.
Trứng phượng hoàng lửa ngâm phần nước thuốc đầu tiên được ba canh giờ đã hút sạch dược lực.
Thế là Ngô Bình điều chỉnh thành phần thuốc một chút rồi điều chế phần nước thuốc thứ hai, vẫn ngâm trứng vào.
Lần này, trứng phượng hoàng lửa mất năm canh giờ mới hấp thụ hết dược lực.
Ngô Bình tăng liều lượng của phần thuốc thứ ba, để trứng phượng hoàng lửa ngâm mười canh giờ mới hết.
Hấp thụ một lượng lớn dược lực, cuối cùng trứng phượng hoàng lửa cũng có một tia sự sống. Tiếp theo, Ngô Bình rạch ngón tay, nhỏ Thánh huyết lên trứng.